Xuyên Nhanh: Kí Chủ Cùng Ta Đi Bắt Yêu Quái

Chương 4: Chương 4: Anh hai lại đây cùng chơi nào (3)




Sân bay đông nghịt người, hầu như là phóng viên. Đúng là nam phụ số một truyện, hào quang quả nhiên cũng không ít. Nhưng mà như nào cũng thật khoa trương! Hệ Thống!...

Hệ Thống: Ta biết rồi, kí chủ muốn lật bàn.

Quân Dao đi lòng vòng trong sân bay mấy vòng, cuối cùng cũng phát hiện ra tên nam phụ kia. Ưm, công nhận là hắn ta cực soái nha! Dáng người cao, mắt phượng dài, lông mày rậm, mũi cao thẳng, môi bạc mỏng, thân hình rắn chắc, làn da không quá trắng.Bổn cô nương muốn xịt máu mũi!

Thấy Minh Triết bước ra, đám phóng viên như “ con hổ đói đến bàn tiệc muộn “ ùa đến nhưng đều bị vệ sĩ của hắn cản lại.

Mắt phượng đảo đi đảo lại, cuối cùng chầm chậm tiến đến chỗ cô. Quân Dao thấy hắn mãi chẳng chịu mở miệng nên đành mở lời trước.

- Ưm... Anh hai, mừng anh trở về!

Quân Dao cố gắng nói bằng giọng vui vẻ nhất có thể, tiện tay dùng thử luôn kĩ năng “ Nụ cười toả nắng “ khiến mấy tên trong sân bay đổ rạp. Vậy mà tên Minh Triết kia chỉ “ Ừm “ một cái rồi đi thẳng ra xe. Có tức không? Có tức không cơ chứ? Nếu không phải hắn ta là đối tượng công lược, cô chắc chắn sẽ lấy kiếm của cô chém bay đầu hắn!

Lẽo đẽo chạy vào xe theo sau tên ôn thần kia, Quân Dao khẽ gọi hệ thống ngu si kiêm Củ Cải Nhỏ.

- Củ Cải, có thang hảo cảm không?

[ Ting ]

[ Có thưa kí chủ ]

- Vậy còn không lôi ra đây?

[ Xin lỗi kí chủ, Thang hảo cảm phải mua ở cửa hàng hệ thống a ]

Quân Dao đầu chảy ba vạch hắc tuyết. Chẳng phải ở mấy bộ phim cô xem, thang hảo cảm đều là miễn phí hay sao? Sao nó lại bắt cô mua? Ta muốn lật bàn!

[ Tôi đọc được suy nghĩ của cô đó kí chủ! ]

Thở dài một hơi để đè nén cơn giận, Quân Dao mặt tươi cười nói.

- Vậy còn không mau ra giá?

[ Muốn mua đồ trong cửa hàng thì phải mở cửa hàng trước a ]

Quân Dao: Nén giận, sẽ tổn hại đến sắc đẹp của bổn cô nương!... Ta muốn lật bàn quá đi.

- Rốt cuộc thì mở cửa hàng mất bao nhiêu?

[ 20 điểm tích phân ]

Quân Dao: Giờ thì ta hiểu sao nó cho ta tận 20 điểm tích phân rồi.

- Lấy đi!

[ Ting ]

[ Hoàn tất giao dịch! Cửa hàng hệ thống: Mở ]

- Giờ ta hết tích phân rồi, không mua được nữa.

[ Hệ thống có ghi nợ nha ]

Nhất định là nó muốn moi tiền của cô!

- Bao nhiêu?

[ Ting ]

[ Chỉ có 200 tích phân thưa kí chủ ]

Phụt! Quân Dao chính thức hộc máu lăn đùng ra ngất xỉu. 200 tích phân cho một cái thang mà nơi khác được tặng miến phí. Sao nó không đi ăn cướp luôn đi?

- Đắt! Không mua!

[ Đang ở vi diện đầu nên đồ rẻ đó kí chủ! Không mua sẽ rất tiếc a ]

- Không mua!

[ Kí chủ mua đi mà ]

- Không mua!

[ Kí chủ ]

...

- Ta mua là được chứ gì? Hệ thống ngươi thật phiền phức! Mau cút!

[ Ting ]

[ Giao dịch thành công ]

[ Hảo cảm của nam phụ dành cho kí chủ là 45% ]

- Vậy là đủ rồi! Ngươi cút đi được rồi đó.

Hệ - ăn cướp - Thống khóc ròng vì bị kí chủ thất sủng.

Chiếc xe xám đen đã đậu trước cổng biệt thự Ngụy gia to lớn. Ngụy Minh Triết tiêu soái bước vào, theo sau là Ngụy Quân Dao mặt chảy. Cánh cổng to lớn vừa mở ra, Quân Dao ngay lập tức bị tấn công lỗ tai khi gần hai mươi người làm đứng thành hai hàng, dõng dạc hô to.

- Chào mừng thiếu gia đã về!

Quá khoa trương! Ơ nhưng mà sao lại chỉ chào mỗi hắn? Không chào cô à? Cáu!

Nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt Ngụy Quân Dao, Minh Triết cảm thấy cô em gái này cũng thật đáng yêu. Môi bạc khẽ nâng lên thành hình bán nguyệt tuyệt mĩ rồi rất nhanh lại biến mất, bước đến chỗ ông bà Ngụy chào hỏi.

[ Ting ]

[ Hảo cảm của nam phụ đồi với kí chủ tăng 5%. Hiện giờ là 50%. Thỉnh kí chủ cố gắng thêm ]

Cô có làm gì đâu chứ? Sao hảo cảm lại tăng? Có phải hắn bị ấm đầu không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.