Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ

Chương 292: Chương 292: Người Máy Nổi Loạn (17)




Thủ lĩnh của một đám người máy đầu gấu giang hồ, lại là một cái máy hút bụi mini.

Đúng là chuyện dù có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được.

Nhưng chuyện không thể tưởng tượng cũng không chỉ dừng lại ở đó.

Sau một hồi hàn huyên giao lưu, Khuynh Diễm đã hiểu ra tại sao cô lại thấy đám người máy bặm trợn này quen thuộc như vậy.

Cách nói chuyện và xử sự y hệt trại tâm thần, chính xác là đám người đánh mãi không chết ở không gian địa ngục!

Nói vậy lão đại của bọn chúng, chẳng lẽ là...

“Kỷ Ôn?” Khuynh Diễm nghi hoặc thốt lên.

Rè...

Máy hút bụi bên kia phát ra một tiếng động lạ, sau đó hoàn toàn im bặt.

Toàn bộ đám AI thần kinh ở đây cũng im theo.

“Con gái ngươi sao lại dám kêu tên lão đại? Đây là bí mật của tổ chức, dù nó có là đứa con do chính ngươi đẻ ra thì ngươi cũng không được phép tiết lộ cho nó!” Người máy đầu nồi cơm điện quở trách người máy mũ lưỡi trai.

“Lão đại, xử tử đồ phản bội này đi!” Người máy mọc sừng hùa theo.

Người máy mũ lưỡi trai sắp bị đưa lên giàn hỏa thiêu, mếu máo khóc thét: “Không có mà! Tôi không có tiết lộ đâu! Lão đại, tôi nguyện dùng tấm thân trinh trắng này hiến dâng cho cậu, để chứng tỏ tấm lòng trung thành của tôi!”

Người máy đầu đội nồi cơm điện tát ngang một phát: “Đến con ngươi cũng đã đẻ luôn rồi, còn trinh trắng cái mẹ gì? Nếu lão đại có nhu cầu, thì để ta đến!”

“Im lặng!” Máy hút bụi uy nghiêm ra lệnh, hướng đến người máy tí hon hỏi: “Ngươi là ai? Đến đây có mục đích gì?”

“Thì ra thật sự là Kỷ Ôn nha!” Khuynh Diễm chỉ còn thiếu cười thành tiếng: “Nhìn cậu như vậy, tôi cảm thấy mình cũng còn tốt lắm.”

Vào hôm trốn khỏi không gian địa ngục, cô và Kỷ Ôn bị Miên Tửu làm hỏng kế hoạch, chưa kịp chuẩn bị xong thì đã văng thẳng ra ngoài, không thể chọn thân xác.

Lâu nay cô luôn bất mãn vì chuyện xuyên vào người máy mô hình, nhưng không ngờ Kỷ Ôn còn thảm hơn cô!

Tay chân không có, làm máy hút bụi bò trên mặt đất, may mà cuộc đời vẫn rất tốt đẹp với cô.

Máy hút bụi nghi hoặc hỏi: “Ngươi cũng ở không gian địa ngục?”

“Rất thông minh, cậu hợp làm chiến hữu của tôi đó máy hút bụi huynh đệ.” Khuynh Diễm cũng không biết là đang khen ngợi hay là đang mỉa mai.

Kỷ Ôn: “...” Hắn dám chắc là đang mỉa mai!

Nhưng mà giọng điệu nói chuyện này, chẳng lẽ là...

“Nhan Khuynh Diễm?”

Người máy tí hon kiêu ngạo gật đầu: “Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ác ma không gian địa ngục, Nhan Khuynh Diễm!”

Người máy đội mũ lưỡi trai: “...”

Người máy đầu giống nồi cơm điện: “...”

Người máy mọc sừng từ lỗ mũi: “...”

Và vô số người máy khác: “...”

Chạy!

Trong một giây toàn bộ đều chạy mất dép!

Khuynh Diễm ngơ ngác vô cùng. Làm sao vậy? Chẳng phải khi nãy còn tranh nhau làm ba ba của cô sao? Vậy mà giờ lại chạy hết rồi?

Lòng dạ con người... máy thay đổi nhanh thật đấy!

“Trước đây ở không gian địa ngục, cô đánh bọn họ quá tàn nhẫn, cho nên bọn họ nghe thấy tên cô liền sinh ra ám ảnh.” Kỷ Ôn ngắn gọn giải thích giúp đàn em.

Khuynh Diễm nhún vai, đi vào chuyện chính: “Hợp tác với tôi không?”

Kỷ Ôn cũng lập tức bắt kịp tốc độ chuyển đề tài: “Tôi được lợi ích gì?”

“Tôi lấy lại thân thể tôi, cậu lấy lại thân thể cậu. Còn những lợi ích khác, mỗi bên một nửa.”

Vốn là định chia sáu - bốn, cô sáu phần, hắn bốn phần. Nhưng Kỷ Ôn không dễ lừa, hơn nữa hắn còn đang có lợi thế về đội ngũ, đành phải chia năm - năm vậy.

“Tiểu tỷ tỷ à, chia mỗi người một nửa là không công bằng nha. Tôi có đội ngũ trợ giúp, còn cô có gì?” Kỷ Ôn phát ra tiếng cười rè rè, âm thanh nghe khá quỷ dị.

Khuynh Diễm cũng nâng nụ cười cứng ngắc quỷ dị đáp lại hắn: “Nếu cậu muốn, thì sáng mai đội ngũ của cậu sẽ thuộc về tôi, đến lúc đó tôi bảy phần, cậu ba phần.”

Ta vô cùng hào phóng và dễ nói chuyện đấy!

Kỷ Ôn: “...” Cô là đang uy hiếp sẽ cướp người của hắn?

Hắn trở thành lão đại của đám người ở không gian địa ngục, không phải vì hắn có vũ lực lợi hại, hiện tại hắn đã làm máy hút bụi, còn lợi hại được kiểu gì?

Nhưng hắn giỏi công nghệ, hắn đã giúp bọn họ tạo giấy tờ thân phận giả, để bọn họ đội lốt AI có tri thức mà trà trộn vào các tổ chức khác thu thập tin tức.

Hắn còn hứa sẽ giúp bọn họ tìm lại thân thể, để bọn họ trở về làm con người.

Dù không có vũ lực, nhưng hắn có đầu óc, vậy nên đám người ở không gian địa ngục mới tình nguyện nghe theo sai sử của hắn.

Nhưng nếu hiện tại đối đầu với Khuynh Diễm, vậy thì kết cục không xác định.

Không phải hắn sợ thua cô, mà là hắn sợ cô làm liều đến lưỡng bại câu thương, cuối cùng hai bên đều bất lợi.

Kỷ Ôn cân nhắc một lúc, rè rè đồng ý: “Mỗi bên một nửa, thành giao.”



Tổ chức của Kỷ Ôn là tổ chức chuyên liên hệ các vụ làm ăn phi pháp.

Dự án nữ sinh vườn trường là do tập đoàn Tường Ân triển khai, nhưng về sau Khuynh Diễm bị đào thải đến không gian địa ngục, nên thân thể nguyên chủ đã bị chuyển cho một công ty khác quản lý.

Theo phán đoán của cô, Miên Tửu phá hủy không gian địa ngục, chứng tỏ dự án này được điều hành bởi tên cẩu nam nhân có thù với hắn.

Chỉ cần tìm được chủ thầu dự án này, cô sẽ vừa lấy được thân thể nguyên chủ, lại vừa bắt được tên cẩu nam nhân kia.

Nhất tiễn song điêu, vô cùng tiện lợi!

Nhưng đời không như mơ, dự án địa ngục lại không được đăng ký ở Bộ Thông Tin, đầu mối đều bị chặt đứt.

Không có ở Bộ Thông Tin, chứng tỏ là làm ăn phi pháp.

Mà đã là làm ăn phi pháp, thì đương nhiên phải tìm một đội nhóm phi pháp hợp tác, vì vậy Khuynh Diễm mới vô tình gặp lại Kỷ Ôn.

“Tiểu tỷ tỷ, cô nói cô tra được tài liệu ở Bộ Thông Tin sao?” Kỷ Ôn có chút kinh ngạc.

“Cậu muốn xem?”

Kỷ Ôn đương nhiên muốn.

Hắn đã tìm cách trộm tư liệu ở Bộ Thông Tin rất lâu, nhưng tường lửa của bọn họ không dễ hack vào.

Cũng không biết là cô làm thế nào mà lấy được tài liệu của họ?

Khuynh Diễm cũng không keo kiệt, đưa những thứ mình trộm... khụ, mình “mượn” được cho Kỷ Ôn xem.

Cô không chuyên về công nghệ, nhưng hắn thì thành thạo thứ này, đưa cho hắn biết đâu có thể tra được manh mối gì đó.

Kỷ Ôn xem lướt qua, chợt hắn nhớ đến một sự kiện: “Tiểu tỷ tỷ, cô có xem tin tức gần đây về vụ nổ Tường Ân và trí tuệ nhân tạo thật giả không?”

“Ý cậu là không có trí tuệ nhân tạo thức tỉnh, mà chỉ có ý thức con người bị đưa vào máy móc?” Khuynh Diễm cũng cảm thấy đây là một âm mưu.

“Cô nghĩ thế nào?” Kỷ Ôn thử dò hỏi.

Khuynh Diễm suy ngẫm một chút, đề nghị: “Cậu thử dùng bom tự nổ chính mình xem, nếu ý thức cậu có thể thành công trở về thân thể, thì tôi sẽ làm theo.”

Kỷ Ôn: “...” Cô nghĩ hắn bị đần sao?

Cô muốn thử nghiệm thì tự thử đi, lại đi xúi hắn?

Nếu nổ xong không được trở về mà chết luôn thì sao?

Dù hắn xuyên vào máy hút bụi, nhưng chỉ số thông minh của hắn không hề sụt giảm đâu nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.