Âu Dương Liệt là nam chính, lại còn được buff cả quyền và tiền nên những chuyện quá đáng sau đó vẫn tiếp tục tiếp diễn với giải trí Tinh Hoa.
“Trong tháng này đã có ba show truyền hình, năm show ca nhạc đột nhiên thông báo hủy bỏ, hai nhãn hàng bàn bạc xong xuôi quay đầu từ chối hợp tác.” Trợ lý Chu Diệp thông báo tình hình, gương mặt không giấu nổi lo lắng.
Hiện tại người bị ảnh hưởng nặng nề nhất chỉ là những nghệ sĩ hàng trung trở xuống, nhưng một khi vấn đề này kéo dài, công ty tuyệt đối không thể duy trì.
“Phương tổng, mọi người ở bên ngoài đều ẩn ý nói chúng ta đắc tội nhân vật lớn nào đó. Chuyện này có thật không chị?”
“Thật. Nếu cô muốn đổi một công ty khác thì đổi sớm đi.”
“Sếp à, tôi đâu phải hạng người đó. Tôi đã gắn bó với chị từ lúc chị mới bắt đầu tiếp quản công ty thôi đấy.”
Thập Nhất đưa tới một tập hồ sơ: “Không có thì tiếp tục làm việc đi. Đây, đem cái này xuống cho phòng truyền thông và kế hoạch, chúng ta sẽ bắt đầu triển khai nó từ tuần sau.”
Sau khi xem xong nội dung bên trong, biểu cảm Chu Diệp khá kinh ngạc: “Chương trình sống còn? Phương tổng, cái này không phải sẽ tốn rất nhiều kinh phí ư?”
“Sử dụng kinh phí chuẩn bị cho nhóm S5, phần còn lại tôi sẽ bù vào.”
“Thành viên của S5 đều cho rằng mình sắp được debut, bây giờ lại bắt các em ấy tham gia cái này liệu có…”
“Cô nghĩ bao nhiêu thực tập sinh có cơ hội tiếp cận với khán giả trước khi ra mắt như chúng? Ai không hài lòng thì nhường cơ hội cho người khác.”
“Vâng. Tôi rõ rồi ạ.”
“Báo với phòng truyền thông, tôi muốn ngày mai tin tức này phải được lên hot search.”
Ở thời đại mà mạng xã hội phát triển rầm rộ như bây giờ, đài truyền hình không còn là cách duy nhất để tiếp cận khán giả. Thập Nhất cũng muốn thử xem, cánh tay của Âu Dương Liệt có thể vươn dài tới đâu.
“Who is winner: Chương trình sống còn đầu tiên giữa hai team thực tập sinh của giải trí Tinh Hoa.”
“Lã Phong đối đầu trực tiếp với Thần Vũ trong gameshow mới do Tinh Hoa tổ chức. Đại Thần pk Đại Thần, trận chiến này sẽ đi về đâu?”
Đó là những hot search nóng hổi trên mạng suốt mấy ngày qua về chương trình thực tế do Thập Nhất làm đạo diễn, cuộc đối đầu giữa hai team thực tập sinh giành cơ hội debut. Lã Phong và Thần Vũ với vai trò cố vấn mỗi team đã trở thành công cụ kéo sức hot tốt nhất.
Việc còn lại chỉ là chọn ra một nhóm thực tập sinh mới để đối đầu với S5.
“Quách Tần.” Là cái tên được Thập Nhất xướng lên đầu tiên. “Giữ vị trí đội trưởng tạm thời của team B.”
Không chỉ được tham gia chương trình thực tế mà còn làm đội trưởng, Quách Tần ngơ ngác hỏi lại: “Phương tổng, chân tôi hiện tại vẫn chưa khỏe, liệu có có thể tham gia chương trình không ạ?”
Thập Nhất liếc xuống cái chân đang băng bó của cậu ta: “Vết thương hồi phục hơi chậm, chút nữa tôi sẽ cho người đưa cậu đi khám.”
“Không cần phiền phức như vậy đâu ạ. Tôi đã đi khám rồi, bác sĩ bảo phải mất hai tháng mới có thể đi lại bình thường.”
“Một tháng sau chương trình mới bắt đầu, mấy tuần đầu cũng chủ yếu luyện tập về thanh nhạc. Không có vấn đề gì nữa đúng không?”
Quách Tần nghe vậy lập tức vứt đi e ngại trước đó, mỉm cười rạng rỡ: “Cảm ơn Phương tổng đã tin tưởng. Tôi sẽ cố gắng hết sức để vết thương nhanh chóng lành lặn.”
“Tôi nhớ cậu từng nói sẽ không bao giờ từ bỏ ước mơ và trở thành thần tượng nổi tiếng khiến tôi phải hối hận. Vậy… tôi đợi xem cậu thể hiện được những gì tại Who is Winner.”
Được tổng giám đốc chú ý và đặt sự tin tưởng lớn như vậy, những thực tập sinh khác đều nhìn Quách Tần bằng ánh mắt ngưỡng mộ, còn cậu ta thì chỉ biết xấu hổ gãi đầu.
“Kể từ hôm nay team A và B sẽ được tách riêng để luyện tập ở hai phòng khác nhau. Nhân đây tôi cũng thông báo cố vấn của team B luôn…”
Năm thành viên team B đều đang tròn mắt chờ xem cố vấn của mình sẽ là Thần Vũ hay Lã Phong.
“Rầm…”
Cánh cửa đột ngột mở ra trước khi Thập Nhất nói xong, người nào đó lướt nhanh như một cơn gió lao đến.
“Khả Mạn à… bảo bối của chị về rồi đây!”
Người đàn ông chụp trượt vào không khí, suýt chút nữa đập mặt xuống sàn, may là có Chu Diệp đứng bên cạnh Thập Nhất đỡ lấy hắn.
“Lã Phong à, sao cậu lại ở đây?”
“Vừa xong lịch trình là tôi vội vã bay về nước ngay, thế mà chị ấy nỡ lòng nào tránh tôi như vậy? Híc… đau lòng quá đi…”
Thập Nhất nhìn tên đàn ông mặc bộ trang phục biểu diễn lấp lánh màu sắc, nhìn không khác nào quả cầu phát sáng trong quán bar. Cô biết đây là tiểu thuyết đam mỹ nhưng gu của Phương Khả Mạn không thể bình thường một chút sao?
“Chào tiền bối Lã Phong!”
Đám thực tập sinh trong phòng lễ phép cúi đầu chào hỏi, vị tiền bối nọ chỉ lạnh nhạt ừ hử một cái rồi lại xoắn tít đi tới nịnh nọt Thập Nhất ngay.
“Chị Khả Mạn, em đã mua rất nhiều quà cho chị ở bên châu Âu đó. Khi nào chị xong việc em đưa chị đi khui quà nha?”
Thập Nhất thật sự nhức mắt vì bộ đồ sặc sỡ trước mắt. Style list của tên này rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy?
“Tôi chưa xong việc, cậu nói xong rồi thì về phòng làm việc đợi tôi. Còn nữa, thay bộ đồ khác đi.”
“Ơ… thế chị không định giới thiệu mấy thằng nhóc mà em sẽ dạy gì đó hả?”
“Ở đây chỉ có thành viên team B, còn cậu phụ trách team A. Chút nữa sẽ nói với cậu cụ thể sau.”
Thập Nhất vừa nói xong, năm thành viên team B đang ở trong phòng lập tức thở phào nhẹ nhõm. Chỉ có Lã Phong trề môi, giãy đành đạch như ăn vạ:
“Không chịu đâu. Chị phải để em tự chọn thành viên chứ? Lỡ Thần Vũ chọn mất team mạnh thì sao?”
Thập Nhất bắt đầu mất kiên nhẫn với cái tên ẻo lả này rồi, cô trực tiếp kết thúc thông báo, kéo cổ Lã Phong theo ra khỏi phòng.
Trước khi đi, không quên dặn dò trợ lý Chu Diệp: “Cô hãy trực tiếp đưa Quách Tần đi khám, chọn chỗ nào uy tín ấy.”
“Dạ? Tôi ấy ạ?”
“Chẳng lẽ tôi?”
“Dạ không, tôi sẽ làm ngay ạ.”
Chu Diệp méo mặt rầu rĩ, đã bận đủ việc giờ còn phải kiêm thêm công việc bảo mẫu của thực tập sinh nữa.
Lã Phong bị nắm gáy vẫn còn thời gian ra vẻ thương cảm cho người khác: “Ây da, chị Khả Mạn à, chị Diệp có tội tình gì mà cứ bị sai sặt hoài thế.”
“Tội làm trợ lý cho tôi đấy.”
Thập Nhất vừa đi khỏi, đám thực tập sinh lập tức túm tụm nhau xì xào bàn tán, chỉ có duy nhất một chàng trai mặt không cảm xúc đứng đó.
…
Trong phòng vệ sinh, Quách Tần miệng ngậm thuốc lá phì phèo khói trắng, trông dáng vẻ vô cùng chán đời. Sau khi hút hết điếu thuốc, cậu mở nắp thùng bồn, lấy ra chiếc điện thoại đang giấu bên trong, nhắn tin cho ai đó.
Chỉ khoảng hơn chục giây sau đã có tin nhắn trả lời lại, nội dung vỏn vẹn hai chữ: “Không được.”
Quách Tần đọc xong liền há miệng chửi nhỏ một từ tục tĩu.
Rõ ràng vừa có được cơ hội lớn để debut nhưng thay vì vui mừng cậu ta lại vò đầu bứt tai như đang gặp chuyện nan giải.
Quách Tần lần nữa châm thuốc, đợi hút hết điếu thứ hai, cậu mới chậm rãi đứng dậy, điều chỉnh lại biểu cảm gương mặt rồi bước ra ngoài.
Ngay trước cửa nhà vệ sinh nam có trợ lý Chu Diệp đang đứng chờ.
“Tôi còn tưởng cậu ngất bên trong luôn rồi đấy!”
Chàng trai xấu hổ gãi đầu: “Xin lỗi chị, bụng tôi có chút không ổn.”
“Bây giờ tôi đưa cậu đến bệnh viện, có chỗ nào không ổn thì kiểm tra một lần luôn.”
“Tôi thật sự đã đi khám rồi mà, làm phiền trợ lý Chu thế này tôi thấy ngại lắm.”
“Tôi được trả lương để làm theo lệnh của Phương tổng nên cậu không cần ngại. Đi thôi, có cần tôi đỡ cậu không?”
“Cảm ơn chị. Tôi có thể tự đi được.”
“Ồ…”
Chu Diệp vừa quay lưng đi, gương mặt ngoan ngoãn kia cũng lập tức biết mất, chỉ thấy hàng lông mày cau chặt cùng ánh mắt u ám. Lật mặt còn nhanh hơn lật sách thế này mà không đi làm diễn viên thì thật uổng phí.