Xuyên Việt Ngự y Vương Phi

Chương 8: Chương 8: Di nương tham tài




Sau khi cùng Thượng Quan Lam Tuyết Từ biệt Tiếu Tĩnh liền ngồi xe ngựa trở về phủ Trấn quốc công, sau khi đơn giản tắm rửa thay y phục liền đi đến Bách Thiện đường của lão phu nhân, còn chưa vào cửa liền nghe được bên trong truyền tới trận trận tiếng cười, Tiếu Tĩnh mỉm cười ưu nhã lạnh nhạt đi vào nội đường hành lễ "Tôn nữ thỉnh an tổ mẫu, gặp qua cha!" Trấn quốc công đúng là hiếm khi có thời gian đến bồi lão phu nhân, ngày hôm nay nguyện ý dành thời gian để bồi bà, bà nhất định là rất vui mừng, thấy ai cũng thấy thuận mắt.

Đúng vậy Tĩnh nhi tới, ngồi đi!" Lão phu nhân cao hứng cấp ghế cho Tiếu Tĩnh ngồi, Trấn quốc công cũng hướng nàng gật đầu, nhìn ra được ông cũng thật cao hứng.

"Hôm nay có chuyện gì vậy. Hiếm khi thấy được tổ mẫu cao hứng như thế?" Tiếu Tĩnh dáng vẻ tươi cười khéo léo hỏi.

"Vương di nương của ngươi vừa mới đưa tới sổ sách cửa hàng, thừa dịp lúc này ta liền mời đại phu nhìn xem thân thể của nàng, đại phu nói là hài tử trong bụng nàng rất khỏe mạnh, ta liền đem phụ thân ngươi mời tới, để hắn bồi Vương di nương của ngươi nhiều một chút." Lão phu nhân vui vẻ nói liền một mạch.

"Đó là đương nhiên, nếu là di nương có thể sinh cho Tĩnh nhi một tiểu đệ đệ khả ái, cho dù là muốn Tĩnh nhi đến tự mình hầu hạ, Tĩnh nhi cũng là ngàn vạn sẵn lòng." Tiếu Tĩnh đứng ở bên người Vương di nương mặt tươi cười khéo léo trả lời, những lời này làm lão phu nhân vui vẻ ra mặt, nhìn Tiếu Tĩnh ánh mắt tràn đầy hài lòng nói "Ngươi hài tử này chỉ toàn nói bậy, dù thích tiểu đệ đệ như thế nào đi nữa cũng không nên tự hủy thân phận đi chiếu cố di nương chứ?"

Lão phu nhân thiếu chút nữa làm Vương di nương tức giận đến đỉnh đầu bốc khói, cái gì gọi là tự hủy thân phận đi chiếu cố di nương, sau khi chính mình sinh hạ nhi tử thì nàng muốn làm phu nhân, tuyệt không làm di nương.

Tiếu Tĩnh tất nhiên biết lão phu nhân là có ý gì, nếu là sinh hạ nhi tử thì có thể mẫu bằng tử quý nhưng nếu ngược lại thì cái gì cũng không có, nếu là còn chưa có sinh hạ được nhi tử đã xem chính mình thành nữ chủ nhân của Trấn quốc công phủ thì có chút hơi quá rồi.

"Tổ mẫu nói đúng, là Tĩnh nhi quá mức cao hứng." Tiếu Tĩnh ưu nhã khéo léo đi tới vị trí ngồi xuống.

"Tĩnh nhi đúng là một đứa bé hiểu chuyện, hôm nay Vương di nương tự mình đưa tới sổ sách, ghi chép rất rõ ràng, Vương di nương đúng là cực khổ rồi." hài tử trong bụng Vương di nương khỏe mạnh, nàng(Vương di nương) làm cái gì lão phu nhân đều thấy tốt.

"Vì trấn quốc công phủ làm việc nô tỳ không thấy khổ cực, chỉ cầu có thể cùng ở bên cạnh hầu hạ lão phu nhân và lão gia." Hừ. Một ngày nào đó ta muốn các ngươi ngược lại hầu hạ ta.

Tiếu Tĩnh hiển nhiên đã nhận ra Vương di nương chỉ là đang gượng cười, ưu nhã uống một hớp trà sau đó hỏi "Không biết Vương di nương có đem sổ sách những cửa hàng đồ cưới của mẫu thân ta tới không?" Tiếu Tĩnh hỏi khiến cho lão phu nhân phải nhíu mày, bà tự nhiên biết những cửa hàng đồ cưới của Thượng Quan Vu Ngọc có đến hơn chín mươi gian, khế ước mua bán nhà cùng khế đất canh cùng là nhiều không đếm hết nếu so cùng Trấn quốc công phủ cũng chênh lệch không bao nhiêu, có vô số vàng bạc châu bảo chất đầy khố phòng Trấn quốc công phủ. . . .

"Thế nào? đồ cưới của Vu Ngọc cũng do Vương di nương xử lý sao? Tĩnh nhi mỗi tháng có thể đúng giờ kiểm toán không?" Lão phu nhân rất là khiếp sợ, đồ cưới nhiều như vậy tại sao có thể toàn quyền giao cho di nương xử lý, hơn nữa nàng ta (Vương di nương) cũng không có cho mình xem qua sổ sách của cửa hàng.

"Di nương từng nói Tĩnh nhi còn chưa đến tuổi cập kê, không thể quản lý được sổ sách , đúng không di nương?" Tiếu Tĩnh khóe miệng xẹt qua một tia cười nhạt, nàng (TT) sớm biết rằng Vương di nương tưởng có thể lừa dối muốn chiếm đồ cưới của mẫu thân nàng thành của mình.

"Cái này. . ." Vương di nương do do dự dự chẳng biết giải thích như thế nào, bà làm sao biết lão phu nhân lại đột nhiên từ chỗ Nhị lão gia trở về, trở về thì trở về nhưng Tiếu Tĩnh lại đột nhiên nhắc tới việc này, những đồ cưới đó nàng ta đã lấy không ít, thậm chí đã chiếm thành của riêng mình, ở đâu ra còn để mà kiểm toán những đồ cưới đó còn bao nhiêu?

"Tiểu thư không hiểu làm sao xem sổ sách, lão gia lại công vụ bề bộn, lão phu nhân thì mới từ chỗ Nhị lão gia trở về, nô tỳ là muốn chờ qua ít ngày lão phu nhân thân thể tốt hơn lại đem đồ cưới phu nhân giao cho lão phu nhân xử lý." Vương di nương mặt không đỏ tim không đập nhanh nói dối, Tiếu Tĩnh mỉm cười đứng dậy hướng lão phu nhân thi lễ một cái "Tổ mẫu, Vương di nương có khả năng là chuyện mọi người đều biết, nhưng hôm nay người đang mang thai như thế nào còn có thể làm lụng vất vả như vậy? Không bằng nhờ Lý di nương giúp đỡ chia sẻ một ít công việc đi?"

"Ừ, Tĩnh nhi nói rất đúng! Lý di nương liền giúp đỡ chia sẻ một chút!Hôm nay Vương di nương đang có thai, chuyện quản lý cửa hàng giao cho Lý di nương, còn những chuyện trong nhà liền giao cho Vương di nương xử lý, Lý di nương cũng không cần xem sổ sách, mỗi ngày đem sổ sách cầm về cho ta là được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.