Tám nghìn… Một vạn… Hai vạn… Mười vạn… Ba mươi vạn… Nhân số lấy một loại tốc độ tăng trưởng đáng sợ, ngắn ngủi trong thời gian bốn ngày, từ mấy
nghìn người xuất phát tại biên thành đã ngưng kết thành một đội ngũ hơn
mười vạn người, bọn họ đều ấp ủ chung một mộng tưởng, chính là trùng
kiến Đa La.
Khi vô số người cùng chung mộng tưởng tụ tập lại một chỗ, bọn họ là một khối thống nhất, không thể phá vỡ.
Lúc này Âu Dương và Đa Minh đã đi tới trên vương thành. Vương thành huy
hoàng hiện đã không còn, nơi đây chỉ là một mảnh thê lương đổ nát, nơi
nơi đều là tiếng gào khóc hét thảm, thế nhưng vô luận hoàn cảnh không
xong cỡ nào, đều không thể khiến Đa Minh tuyệt vọng, bởi vì Đa Minh
biết, những dân chúng này cần một người lãnh đạo, cần một người bọn họ
có thể tin tưởng dựa vào, lúc này hắn phải có trách nhiệm gánh vác của
một vị vương giả.
Đa gia không có diệt vong, hắn là một người
cuối cùng trong Đa gia, Đa Minh tin tưởng, chỉ cần hắn còn sống, Đa La
tất nhiên có thể khôi phục lại vinh quang ngày nào…
- Xuống phía dưới xem sao!
Âu Dương dẫn theo Đa Minh, chợt lóe đã đi tới trên kjhu vực từng là hoàng
thành. Hoàng thành trước kia đã từng huy hoàng vô cùng, lúc này còn lại
chỉ là đống đổ nát thê lương. Có điều ở đây cũng rất quỷ dị, bởi vì toàn bộ những địa phương khác trong vương thành đã bị bách tích cướp giật
sạch sẽ, thế nhưng hoàng thành này vẫn như trước, không có bất luận kẻ
nào dám khinh thường.
Khi bọn hắn hạ xuống hoàng thành, dĩ nhiên
phát hiện trên tường thành tàn khuyết, trong tình cảnh lương thực khan
hiếm vô cùng, tường thành hoàng thành dĩ nhiên còn có một bày một ít
lương thực cung phụng.
Những lương thực này không có bất luận một người nào đi tới cướp giật, thậm chí khi bọn hắn nhìn xuống thấy có mấy đại hắn vừa cướp giật lương thực, thậm chí còn chạy đến phía hoàng
thành quỳ bái, đặt phần lương thực trong tay xuống dưới tường thành
hoàng thành.
Nhìn thấy một màn này, Âu Dương rất là khiếp sợ, đây là chuyện tình hắn vĩnh viễn không thể tưởng tượng nổi khi qua tới thế
giới nhỏ này, nhưng hết lần này tới lần khác lại phát sinh tại Đa La,
phát sinh trên một quốc gia đã gần tới hồi diệt vong.
- Đa La bất diệt, Đa La vĩnh viễn bất diệt!
Những đại hán đang tế bái kia, một mặt dập đầu về phía hoàng thành, một mặt lẩm bẩm trong miệng.
- Ngươi hẳn nên cảm thấy kiêu ngạo khi có thể trở thành vương giả một
quốc gia như vậy, một quốc gia có nhiều dân chúng đáng yêu như vậy. Nếu
có một ngày ta biết ngươi một lần nữa biến thành tên Thập Tam vương tử
hoàn khố kia, coi như tận chân trời góc biển, ta cũng nhất định tới làm
thịt ngươi.
Âu Dương nói ra lời thật lòng, vì hắn cũng bị dân chúng quốc gia này cảm nhiễm rồi.
- Không cần phải như vậy, tự ta đây sẽ lấy cái chết tạ tội.
Ánh mắt Đa Minh kiên định nhìn về phương xa.
Đại hán vừa thực hiện ba quỳ chín khấu xong, trong mắt lăn xuống một dòng
nước mắt, chuẩn bị đứng lên rời đi, thế nhưng trong lúc hắn vô ý ngẩng
đầu lên, lại thấy trên tường thành hoàng thành dĩ nhiên có người.
Thấy có người trên hoàng thành, lúc đầu đại hán liền phẫn nộ mười phần.
Hoàng thành này đã trở thành nơi thần thánh không thể khinh nhờn, thế
nhưng giờ khắc này dĩ nhiên có người dám đứng trên thánh địa bọn họ,
điều này sao có thể khiến đại hán không phẫn nộ đây?
Thế nhưng khi con mắt đại hán thấy được diện mạo người đứng trên tường thành, toàn thân hắn trực tiếp ngây ngốc tại chỗ.
- Thập… Thập Tam vương tử!
Thấy Đa Minh đứng trên tường thành, tuy rằng bộ dạng chật vật, thế nhưng lại khí độ bất phàm, đại hán lắc đầu, tại vương thành huy hoàng, ngươi
người đều biết Đa Minh là tên hoàn khố cực điểm, hắn vì sao có thể trở
thành dạng này đây?
Khi đại hán đang tự hỏi, Đa Minh đã quỳ gối
trên hoàng thành, hắn đã quay về phía đã từng là hoàng cung, một mặt lễ
bái, một bên cất giọng nói:
- Tử tôn Đa Minh bất hiếu, hôm nay
trở lại vương thành huy hoàng, vô luận đường đi phía trước có khó khăn
cỡ nào, vô luận có bao nhiêu gian nan cách trở, Đa Minh thề, nhất định
phải trùng kiến Đa La…
Thanh âm Đa Minh rất vang dội, coi như đại hán dưới thành cũng nghe được.
Nghe được thanh âm Đa Minh, vẻ mê man trên mặt đại hán thoáng cái liền tiêu
biến, nước mắt tràn mi. Giờ khắc hắn hắn rốt cuộc đã xác định được đây
là Thập Tam vương tử, có điều Thập Tam vương tử từng là cực độ hoàn khố
đã biến mất không còn, hắn hiện tại đã trưởng thành, biến thành Thập Tam vương tử có thể dùng đôi vai không tính là rộng của mình, gánh vách
trách nhiệm đưa đường chỉ lối, kiến lập lại Đa La.
- Thập Tam vương tử còn sống!
Đại hán la lên như phát rồ, hắn cuồn cuộn lao đi trong thành, vừa chạy vừa hét lên:
- Thập Tam vương tử còn sống, ông trời không tuyệt Đa La, ông trời không
muốn Đa La diệt vong, Thập Tam vương tử đã trở về, Thập Tam vương tử đã
trở về dẫn dắt chúng ta một lần nữa lên đường phục quốc!
Vô số
người đứng lên khỏi mặt đất, trên mặt bọn họ lộ vẻ nghi hoặc, dù sao mấy ngày này cũng có một vài người điên la rống lên những lời điên dại, cái gì là Đa La không có diệt vong… Thế nhưng cho dù đôi khi bọn họ biết đó chỉ là lời điên, nhưng vẫn hi vọng nó là sự thực.
- Thập Tam
vương tử đang ở trên tường thành hoàng thành, nhanh đi nhìn xem, Thập
Tam vương tử đã trở về, Đa La không có diệt vong, vương giả của chúng ta đã trở về, chúng ta không phải nô lệ vong quốc.
Thanh âm đại hán đã muốn khàn đặc, thế nhưng đại hắn vẫn như trước không chịu dừng lại,
hắn muốn chạy khắp nơi trong toàn bộ vương thành, hắn muốn báo tin tức
này cho mỗi một người đều biết.
- Thập Tam vương tử đã trở về?
- Thập Tam vương tử đang ở trên tường thành hoàng thành?
Các loại nghi vấn đồng loạt dấy lên, vô số người chen chúc đi về phía hoàng thành, tuy rằng nghi hoặc, tuy rằng uể oải, nhưng bọn họ vẫn muốn nhìn
xem rốt cuộc có phải là thật hay không.
Ánh mắt Âu Dương có thể
thấy được vương thành như bỗng nhiên sống lại, lúc này Âu Dương đã xác
định được rồi, đây là một quốc gia điên cuồng. Kỳ thực Âu Dương đã sớm
nghĩ đến, chưa từng có quốc gia nào có thể được như Đa La, mỗi lần chiên chiến lục đại đỉnh phong, đều không oán không hận tham chiến.
Bọn họ mới là một đế quốc chân chính ngưng tụ được với nhau, những quốc gia khác trong thế giới nhỏ này cũng có cường giả đỉnh phong, nhưng cũng
không thể giống được như Đa La, tại lúc chinh chiến có thể ngưng tụ được lực lượng cường đại như vậy, đây chính là chỗ khác biệt giữa bọn họ và
Đa La.
Có thể cũng chính sự khác biệt này giúp Đa La có được sức
chiến đấu cường đại như vậy, nếu không phải lục đại cường giả lọt vào
vòng mai phục rồi bị diệt giết, thần thoại Đa La vĩnh viễn sẽ không bị
đánh vỡ.
- Thập Tam vương tử, đúng thật là Thập Tam vương tử.
Vô số người chen chúc đi tới phía dưới tường thành hoàng thành. Khi bọn họ thấy được Thập Tam vương tử Đa Minh đứng ngạo nghễ trên tường thành, cả đám bọn họ dường như hài tử ủy khuất gặp được phụ mẫu, không thể kìm
giữ được nước mắt tuôn trào.