Yêu Hơn Cả Bằng Trái Tim

Chương 5: Chương 5: Cô nàng ủy khuất cùng cô nàng chua ngoa




“Chuyện là như vậy, tôi thực sự không muốn… hức… nhưng điều đó lại xảy ra…”- Cung Dương Á Miên ấm ức sụt sịt qua điện thoại. Dường như giọng nói thật buồn khổ.

“Được, tôi nhất định sẽ giải quyết tốt chuyện này, Vũ Bảo Lĩnh anh sẽ biết tay tôi.”- giọng phụ nữ giận dữ bên kia vang lên lần nữa rồi dập máy.

Hạ xuống điện thoại, một loạt thao tác tháo sim vứt đi, Cung Dương Á Miên ngửa đầu lên trên cười thoải mái. Ha ha ha, anh nghĩ bỏ mặc tôi trong lúc tôi đang cần người an ủi là sáng suốt hả, tôi sẽ cho anh biết tay.

Cũng đã xong một nửa, giờ đến lượt nửa còn lại, lần này cô phải cố gắng hơn mới được.

Vào phía phòng đồ, rẽ bên phải là nơi chứa đồ phụ nữ của cô, hừm… Cung Dương Á Miên thầm nghĩ, mặc bộ nào cho đẹp bây giờ?

Chợt thấy phía cuối dãy có chiếc váy đỏ, ừm… không tệ. Cô gật đầu, để xem, lần này anh sẽ ứng phó thế nào.

Mặc chiếc váy đỏ, lồng chân vào giầy cao gót vàng, cô một thân xinh đẹp xuống nhà.

“Đi đâu mà xinh đẹp vậy?”- mẹ cô đang ngồi thêu thùa mấy bức tranh, ngẩng đầu lên nhìn cô. Cô rất ít khi ra ngoài, nhưng mỗi lần ra ngoài đều là rất lâu, lần này không rõ là có chuyện gì, chỉ sợ cô lại một lần nữ biệt tăm biệt tích.

“Con đi chơi một lát thôi, sẽ về ngay.”- hôm nay cô hi sinh không đến Thiên Kì là để kết thúc cái sự lo lắng của cô nha, xong hôm nay chính là hết, cô sẽ không phải lo lắng gì nữa.

Ngồi bên kia, cha cô chờ cô đi khỏi, mới nói vào máy bộ đàm để bên cạnh.

“Đi theo con bé, nếu thấy nó lên phi cơ, lập tức phải đưa nó quay lại.”

Ba tháng trời cô đi, ở nhà đã mệt chết, nếu cô còn đi thêm một ngày nào nữa chắc họ tự đào mồ chôn sống chính mình mất.

Cung Dương Á Miên lên chiếc xe mui trần, lái tới Nhật Đằng.

Trên lầu cao nhất của Nhật Đằng, Nam Cung Tư Nghị an nhàn ngồi kí vài văn kiện.

Anh đương nhiên không thể giao hết công việc cho gia tộc của mình, nhưng cũng phân chia hợp lý, để giờ mình ngồi hưởng an nhàn, còn bọn họ thì đang làm việc vất vả ở khắp các phòng ban.

Muốn bóc lột sức của anh sao? Đừng có mơ.

“Tổng giám đốc, có cô gái nói là bạn của Cung Dương tổng giám đốc Thiên Kì muốn gặp anh.”

Nam Cung Tư Nghị không khỏi bất ngờ, cô gái kia tới tìm anh sao? Không ngờ Cung Dương Á Miên lại chịu thua dễ dàng như vậy.

Anh như mở cờ trong bụng, cầm áo vest đứng dậy. Đi thẳng ra ngoài, trong lòng có chút háo hức.

“Tại sao lại lâu la như vậy, tôi đâu có nhiều thời gian cơ chứ, các người chính là cố tình làm chậm thời gian của tôi phải không?”- nữ nhân xinh đẹp nhưng đanh đá đứng trước lễ tân mà nói sang sảng.

“Tiểu thư, xin lỗi cô, nhưng không phải khi biết cô muốn gặp tổng giám đốc, chúng tôi đã gọi ngay hay sao?”- lễ tân bất đắc dĩ nói, xung quanh mọi người có tiếng xì xào nho nhỏ.

“Tôi không cần biết, cô cãi lại tôi đấy à? Tôi chính là muốn anh ấy xuất hiện ngay trước mắt tôi bây giờ.”

Nam Cung Tư Nghị vừa ra khỏi thang máy đã nghe thấy từng đó, bóng dáng đỏ rực đứng ở bàn lễ tân anh cũng nhận ra ngay, mắt nhíu lại.

Người thì giống, nhưng cái thứ giọng cùng hành động kia.

Lễ tân bất đắc dĩ chìa tay về phía nữ nhân xinh đẹp.

“Tiểu thư, mời cô ra phía phòng kia chờ một lát, tổng giám đốc đang xuống rồi ạ.”

Cô văng tay hất tay cô lễ tân ra, miệng tiếp tục nói lớn.

“Tôi không thích.”- cô trừng mắt- “Tôi muốn gặp anh ấy ngay bây giờ.”

“Có chuyện gì?”- đằng sau, tiếng nói trầm thấp vang lên, cô gái này rốt cục có giống như vẻ bên ngoài không chứ?

Nữ nhân xinh đẹp trong bụng mừng như nở hoa, rốt cục cũng xuất hiện, bằng không, mọi nỗ lực của cô nãy giờ là vô ích.

Chính xác rồi, cô chính là Cung Dương Á Miên.

Cô quay lại, thấy Nam Cung Tư Nghị thì làm ra bộ mừng rỡ, chạy lại.

“Tư Nghị, nghe Á Miên nói anh muốn gặp em nên hôm nay em tới đây này.”- cô tự nhiên khoác lấy tay anh rồi kéo anh đi về phía phòng tiếp khách đối diện, trước khi đi còn quay lại giả vờ liếc cô lễ tân vừa rồi, nhưng thật ra lại là nháy mắt với cô ta một cái.

Cô lễ tân thấy vậy thì lắc đầu cười.

Cung Dương Á Miên vĩnh viễn chỉ là Cung Dương Á Miên thôi. thật tội nghiệp cho tổng giám đốc của các cô.

Cầm lấy tập séc đã được kí sẵn phát cho vài người xung quanh. Phối hợp diễn xuất cũng thật tốt.

“Xin lỗi tiểu thư, cô tới đây gặp tôi có chuyện gì không?”- Nam Cung Tư Nghị tuy mừng vì được gặp lại cô gái kia, nhưng xem chừng cô gái này có điểm đặc biệt mà anh không để ý.

“Ai nha, người ta chính là hâm mộ anh từ rất lâu rồi đó. Bấy lâu nay bị chôn vùi thân ngọc bên Cung Dương tổng giám đốc, anh ta cũng chiều người ta lắm, nhưng người ta còn muốn nhiều hơn nữa kìa.”

Cung Dương Á Miên ngân dài giọng, thậm chí cố tình cao giọng lên, cố tình ra vẻ trơ trẽn nhất có thể.

Nam Cung Tư Nghị toàn thân đã nổi da gà. Mắt anh chứng tỏ đã bị cái gì che đi mất mới có thể nghĩ cô thú vị.

“Tiểu thư, cô...”- Nam Cung Tư Nghị gỡ tay khỏi móng vuốt sắc bén kia. Anh hơi mỉm cười.

Cô ngắt lời anh.

“Người ta biết anh để ý người ta mà.”- Cung Dương Á Miên lúc này tiến hơi sát vào Nam Cung Tư Nghị.

Đúng lúc đó, phục vụ bưng trà vào.

“Tổng giám đốc, tiểu thư, mời hai người dùng trà.”

Cung Dương Á Miên quay ngoắt một trăm tám mươi độ.

“Ta có nói qua đồng ý cho mấy người vào đây quấy rầy chuyện tốt của chúng ta sao? Làm phục vụ kiểu gì vậy hả?”- cô gân cổ lên, mười một phần mười giống như những người đàn bà đanh đá chua ngoa.

“Nói cho mấy người biết, tôi trước sau chính là hôn thê của tổng giám đốc các người, liệu mà làm sao cho phải phép.”- nói rồi cô khoác túi xách quay ngoắt đi, trước khi đi còn kịp nói với Nam Cung Tư Nghị.

“Hôm nay kì thực có chút việc bận nên người ta chỉ ghé thăm anh được một lúc, mai người ta lại đến a…”- rồi cô không nhìn thêm vẻ mặt anh mà đi thẳng.

Mọi chuyện cố gắng xong nhanh thì hơn, cũng chẳng bao giờ có chuyện cô gặp lại anh nữa đâu. Một lần này đủ cho anh kinh thiên động địa rồi.

Ra bên ngoài, làm tín hiệu ok với lễ tân rồi rời khỏi. Xem như đã xong việc.

Để xem anh còn hứng thú gì với nữ nhân đó không. Càng nghĩ cô càng cảm thấy mình thông minh.

Nam Cung Tư Nghị hoàn hồn lại thì xung quanh đã chẳng có ai.

Cho tay vào túi quần, mỉm cười thâm trầm mà không ai biết, anh đi ra, tiến vào thang máy lên thẳng phòng làm việc của mình.

Cô gái kia là muốn chứng minh điều gì? Còn tưởng anh không biết sao?

Cung Dương Á Miên, cậu có trong tay một nữ nhân thú vị đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.