Yêu Hơn Cả Bằng Trái Tim

Chương 21: Chương 21: Say rượu làm gì cũng không có tội




Cung Dương Á Miên vốn dĩ cho đây là một ác mộng, mà không chỉ vậy, đối với cô còn là thứ sét đánh giữa trời quang.

Cô từ khi nào ham mê bộ dạng ngủ trần?

Mà hơn nữa… người nằm bên cạnh còn quá… cuốn hút.

Dáng người rất đẹp, coi săn chắc chưa kìa? Cô lấy ngón tay nhẹ nhàng ấn ấn lên tay người đó. Chợt người đó quay lại.

“Á…”- Cung Dương Á Miên thất thanh kêu lên. Này chính là oan nghiệt nha… tại sao Nam Cung Tư Nghị lại nằm đây?

“Cậu kêu ca cái gì?”- Nam Cung Tư Nghị nheo mắt vì vẫn chưa thích ứng được với ánh sáng ngoài cửa sổ.

Cung Dương Á Miên không thốt nên lời, cô hoàn toàn đông cứng.

Nam Cung Tư Nghị đã phát hiện ra điều gì sao? Anh đã biết cô là con gái? Bộ dạng của cô chính là đang khỏa thân trong chăn. Đêm qua, anh có thể không nhìn được sao?

Thấy Cung Dương Á Miên bất động, Nam Cung Tư Nghị từ từ ngồi dậy, anh nhìn cô một lúc, nghĩ có lẽ nên ổn định tinh thần của cô trước đã.

“Cậu cởi quần áo từ bao giờ?”

“Hả?”- Cung Dương Á Miên nghiêng đầu, không phải là anh cởi cho cô rồi phát hiện bí mật của cô sao?

“Tôi hỏi cậu cởi bao giờ? Tối qua cậu say mèm, một mực đòi về nhà tôi, làm loạn mấy cái trò kia với tôi, rồi lăn ra ngủ say như chết.”

Đoạn này là anh đang nói thật, giọng nói xem chừng rất thản nhiên.

“Này… ý anh là sao? Tôi làm loạn cái trò gì với anh?”

“À.”- Nam Cung Tư Nghị gật gù- “Thì mấy chuyện chỉ có phụ nữ mới làm.”

Mặt Cung Dương Á Miên tái mét, thôi rồi, cô chính là loại say rồi thì không còn biết trời đất là gì nữa. đêm qua cô đã làm gì để hổ thẹn vong linh lão trưởng bối Cung Dương trên trời?

“Lúc đó, cậu vẫn mặc quần áo, tới giờ lại cởi từ khi nào tôi không biết.”- Nam Cung Tư Nghị những lời này chính là nói dối.

Đêm qua, sau khi vất vả đưa cô về đây, tuy cô say mèm nói năng linh tinh, nhưng một chút cũng không làm mấy trò kia như anh nói.

Thay vào đó, anh là người cởi đồ trên người cô, đưa cô nằm lên giường. Sau đó đi thấm máu mũi cùng tắm nước lạnh, rồi miễn cưỡng trèo lên giường nằm cạnh cô rồi ngủ tới sáng nay.

Kế hoạch nghe có vẻ liều lĩnh, nhưng không làm vậy, khẳng định sẽ không dần rút được khoảng cách của cô với anh.

Nghe xong những điều Nam Cung Tư Nghị nói, mặt Cung Dương Á Miên đã không còn được coi là mặt người nữa, cô nuốt một ngụm mật đắng, chua xót nói Nam Cung Tư Nghị ra khỏi phòng để cô mặc quần áo.

“Chúng ta đều là đàn ông con trai, cậu có gì phải ngại?”- Nam Cung Tư Nghị cười thầm, miệng nói vậy nhưng vẫn đứng lên rời khỏi phòng.

Mình điên rồi, điên thật rồi. Cung Dương Á Miên thầm nghĩ, có lẽ công việc xong thì cô nên đến Đài Bắc luôn, ở đây thật không yên ổn, cứ mỗi lần gặp Nam Cung Tư Nghị, cô đều bị vướng vào những tình huống khốn khổ. Điển hình như lúc này, cô thật sự không tìm thấy áo nịt ngực đâu cả.

Thật khốn nạn.

“Cậu bị lạnh”- Nam Cung Tư Nghị cười run rẩy- “Giờ thời tiết cũng đâu đến nỗi lạnh lắm.”

“Tôi chính là lạnh được không, anh làm ơn cho tôi mượn chiếc áo khoác dày một chút đi.”- Cung Dương Á Miên nói qua cánh cửa, giờ chỉ còn cách đó, cô đành làm tên hề vài tiếng đồng hồ nữa vậy.

“Vậy được thôi.”- Nam Cung Tư Nghị vào tủ đồ, lấy ra một chiếc áo măng tô dày mang đến cho Cung Dương Á Miên, khóe môi nhếch lên.

Mặc áo nịt nhiều thật không tốt chút nào, nhưng cô vẫn là giữ dáng rất tốt nha.

“Cảm ơn anh.”- Cung Dương Á Miên cười hề hề mất tự nhiên đi ra ngoài. Cô biết bộ dạng mình điên rồ đến mức nào.

Đang ra tới cửa, Cung Dương Á Miên chợt quay lại.

“Gì vậy?”- thấy cô như thế, Nam Cung Tư Nghị có chút giật mình.

“Chuyện hôm qua, say rượu làm gì cũng không có tội, nên… anh bỏ qua nhé.”- Cung Dương Á Miên cười gượng. Nếu anh giữ cái thứ chuyện này trong đầu, khẳng định cô sẽ chẳng khác gì một thằng con trai điên rồ mỗi khi đứng trước mặt anh.

Trừ khi, chuyện cô giả trai lộ tẩy trên mặt báo.

Nam Cung Tư Nghị nhún vai ra vẻ không nhớ và thờ ơ, nhưng thực chất, trong đầu anh thực sự đang rất vui.

Rốt cục câu nói mà anh chờ đợi đã đến.

Vậy là coi như anh không phí ba cái dự án lớn, và một tháng xa cô rồi.

Cung Dương Á Miên, cứ chờ lấy, cô nhất định sẽ vì lời nói của mình hôm nay mà hối hận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.