Yêu Hơn Cả Bằng Trái Tim

Chương 11: Chương 11: Tới Đài Bắc gặp mỹ nữ




Ngồi trên phi cơ của gia đình, Cung Dương Á Miên hết cười lại nhảy múa vì sắp tới Đài Bắc- quê hương thật sự của cô.

Cách đây hai mươi năm, cha mẹ cô theo gia tộc bên cha cô sang Las Vegas để “đóng đô”, chính là sang hẳn đó để ở và tiếp quản cơ nghiệp. Hồi đó cô phải học cả tiếng Trung Quốc. Cô khi không biết vẫn không hiểu tại sao phải vừa học chữ Latinh, vừa phải học chữ tượng hình, nhưng sau khi biết mình là người Trung, sự tự hào dân tộc trỗi dậy khiến cô có thể học dễ dàng hơn.

Hồi mười lăm tuổi, cô có quen một bạn gái tên Triệu Mạn Di trong một lần đi viện bảo tàng ở New York.

Bạn gái đó ít nói chuyện với mọi người, chỉ là đi cùng cha mẹ, thậm chí trên mặt còn có biểu cảm chán ghét nhìn qua những thứ được trưng bày trong phòng.

Cô ngày ấy vẻ ngoài vẫn là lấp lửng con trai, lại thêm tính cách nghịch ngợm, liền tiến đến tán tỉnh vài câu.

Ai ngờ mới hỏi câu đầu tiên, bạn gái đó liền quăng cho cô một ánh mắt lạnh như băng, cũng không nói thêm gì.

Hồi đó tuy còn nhỏ, nhưng cô cũng biết nhìn ánh mắt của người khác chứ. Vẻ mặt của Triệu Mạn Di lúc đó như thể nếu cô tiến thêm một bước, nhất định cô ấy sẽ xé xác cô ra.

Khi hai bên cha mẹ nhìn thấy nhau thì cũng là lúc họ phát hiện ra bạn bè “thất lạc” nhiều năm.

Trái Đất cũng thật nhỏ bé đi, gói gọn trong bảo tàng ở New York cũng gặp được bạn bè mấy chục năm không gặp lại.

Và thế là sau trên chục lần tiếp cận, Triệu Mạn Di cũng chịu nói chuyện với cô, nhưng tuyệt nhiên không nói những chuyện vô nghĩa, cũng không cười đùa. Chỉ nói đến cổ phiếu tăng giảm ra sao, giá đất lên xuống thế nào? Tập đoàn nào là có lợi khi hợp tác, cũng không nói qua về mấy thứ như búp bê, phim hoạt hình.

Với Cung Dương Á Miên bây giờ, Triệu Mạn Di là một nữ vương, và đến giờ cũng vậy, một mảng trời Triệu Mạn Di gây dựng nên khiến bao người ngưỡng mộ. Và giờ đây, khi cô cần nơi đổi gió, là tới chỗ Triệu Mạn Di.

Thấy máy bay báo chuẩn bị cất cánh, cô lôi vội điện thoại ra.

“Chuyện gì?”- bên kia là giọng nói ẩn ẩn sự mất kiên nhẫn của Triệu Mạn Di- “Không phải tôi đã chuyển tiền cho cậu rồi sao?”

“Di, sao cậu nóng vậy, không phải vấn đề tiền bạc.”- Cung Dương Á Miên giật mình khẽ run- “Tôi chuẩn bị đáp phi cơ, cậu ra phi trường đón tôi đi.”

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói càng thêm lạnh lùng như muốn giết người.

“Cậu muốn gì đây hả? Cậu muốn tới đâu thì tới, tôi đâu phải người hầu nhà cậu?”

Cung Dương Á Miên khẽ gạt đống da gà trên tay, giọng điệu của Triệu Mạn Di quả thật khiến cô nổi hết da gà.

“Này này, tôi chính là làm ơn mắc oán được không? Giúp đỡ cậu mà giờ chỉ muốn cậu tới đón tôi, chúng ta cùng bàn về Âu Dương thị, mà cậu nỡ ác với tôi như vậy sao?”

Bên kia thở dài một tiếng.

“Chờ mười phút.”- rồi cúp máy.

Còn lại ở phi trường, Cung Dương Á Miên cũng không có việc gì để làm, đành chơi trò phóng điện tứ tung với các cô gái trong lúc chờ đợi Triệu Mạn Di.

Cô làm biết bao cô gái đi ngang qua phải đau xé lòng, hết nhìn lại ngắm, có người ngơ ngẩn đến bỏ quên cả va li còn không biết.

Đang vui vẻ thì cô chợt thấy từ xa đi lại là một cô gái còn xinh đẹp gấp vạn lần những cô gái xuất hiện nãy giờ. Nhưng trên mặt không mang nửa điểm cảm xúc.

“Cậu rốt cục muốn gì đây hả? Cứ bắt tôi cùng cậu xuất hiện, sớm muộn tôi cũng bị bại lộ danh tính.”- Triệu Mạn Di liếc xéo Cung Dương Á Miên rồi quay đi, đi thẳng tới Maybach đang đỗ bên ngoài.

Cung Dương Á Miên vội vã bước nhanh theo Triệu Mạn Di, ai không biết còn tưởng Triệu Mạn Di là cô tình nhân đang hờn dỗi vì người yêu phóng điện khắp nơi nữa.

Vũ Bảo Lĩnh- trợ lí của Cung Dương Á Miên khóc thầm, thì ra bạn của Cung Dương tổng cũng là một núi băng nha, sao dạo này băng nhiều quá vậy? Không phải báo chí có nói Trái Đất đang nóng lên sao?

“Tại sao lại tới Âu Dương thị?”- Triệu Mạn Di nhìn Cung Dương Á Miên dò xét.

“À… không phải tôi nói chúng ta sẽ qua đó kí hợp đồng hay sao?”- Cung Dương Á Miên lôi ra một tập tài liệu.

“Chúng tôi đã bàn bạc cách đây hai hôm, bên Âu Dương thị cũng đã đồng ý mời chúng tôi tới để bàn bạc rồi.”

Cung Dương Á Miên cười cười một chút.

“Hợp tác bao giờ tiến hành?”- Triệu Mạn Di quay sang Cung Dương Á Miên.

“Tháng sau cơ, giờ chúng tôi chỉ tới đây để bàn kế hoạch, họ vẫn chưa quyết định, thấy bảo rằng còn chờ một tập đoàn chuẩn bị vốn.”

“Là Tân Cố thị sao?”- Triệu Mạn Di có thể đoán ra ngay.

“Sao cậu biết?”- Cung Dương Á Miên ngạc nhiên. Lần trước cô điều tra giúp Triệu Mạn Di sự việc cũng liên quan tới Tân Cố thị, phải rồi.

“Tôi chính là muốn cậu giành lấy ba mươi phần trăm dự án đó, ba mươi phần trăm của Bạch Tư thị, bốn mươi phần trăm đã là của Âu Dương thị ngay từ đầu. Không để bất cứ một phần trăm nhỏ nào cho Tân Cố thị.”

Cung Dương Á Miên im lặng, rốt cục là Tân Cố thị đã làm cái gì khiến Triệu Mạn Di phải đuổi cùng giết tận vậy chứ? Ai… quả là vận khí của người kia không tốt rồi.

Khi tới Âu Dương thị, trợ lý Dương của Triệu Mạn Di ở bên ngoài xe, để cô cùng Cung Dương Á Miên và Vũ Bảo Lĩnh đi vào.

Ba người tiến vào bên trong đại sảnh, Cung Dương Á Miên có chút cảm thấy kì lạ, cô có linh cảm như sắp gặp lại người quen thì phải.

Quay sang nhìn Triệu Mạn Di, cô đột nhiên có hứng thú cọ cọ vào mái tóc kia.

“Triệu Mạn Di, cậu vẫn lạnh như vậy a… tóc đẹp quá… còn thơm nữa…”

Không phải Cung Dương Á Miên có lỗi giác hay không mà cô thấy Triệu Mạn Di vừa đảo mắt khinh thường.

“Trái Đất thật nhỏ, không ngờ lại gặp cậu ở đây.”- âm thanh ẩn trong đó là sự tức giận vang lên.

Hai người nhìn sang bên trái, một người đàn ông đang đi tới. Anh hướng bàn tay tới Cung Dương Á Miên. Cô cũng nhận ra đây chính là Cố tổng Cố thị.

Cung Dương Á Miên bắt tay Cố Hạo Thần, cô cảm thấy ánh mắt người này nhìn cô mang theo lãnh ý. Mà Triệu Mạn Di bên cạnh, đã có chút gì không thích hợp. Xem ra…

“Cố tổng, anh cũng tới đây sao?”- cô phá vỡ thứ không khí căng thẳng này, giọng nói pha chút vui vẻ.

“Phải, tôi đương nhiên tới, dự án lần này mong Cung Dương tổng chiếu cố rồi.”

Có nghĩ cũng đừng nghĩ, Triệu Mạn Di chính là muốn cô giành lấy được không? Nếu không giúp, hậu quả của cô chính là không ai gánh được.

“Chỉ sợ sẽ làm Cố tổng thất vọng.”- Cung Dương Á Miên cười vui vẻ, cánh tay vòng qua eo Triệu Mạn Di kéo về phía mình- “Còn gần ba mươi phút nữa mới bắt đầu, Cố tổng có muốn cùng tôi đi uống chút coffee không?”

Nhìn ánh mắt của Cố Hạo Thần như muốn xông lên giết người, Cung Dương Á Miên lại càng thấy thỏa thích.

Mà vẻ mặt của người con gái bên cạnh cô, giống như chẳng quan tâm tới anh.

“Di, em có điều gì muốn nói với tôi không?”- Cố Hạo Thần cười như không cười nhìn Triệu Mạn Di- “Có phải là do tôi đã quá… không để ý tới em không?”

Triệu Mạn Di mắt không động. Cũng chẳng nói lấy một lời.

“Cố tổng, anh và Tiểu Di quen nhau sao?”- Cung Dương Á Miên nhìn Cố Hạo Thần khiêu khích, thực tế cô chính là muốn phá bọn họ cho vui, nhìn mặt Triệu Mạn Di có vẻ bình thường, nhưng bên trong, hàng vạn con sóng sớm làm cô chao đảo rồi.

Cố Hạo Thần không nói gì, anh quay người đi thẳng về phía thang máy. Lúc này, Cung Dương Á Miên mới quay sang.

“Này, cậu có nên giải thích với anh ta chuyện tôi là phụ nữ không thế?”- buông eo Triệu Mạn Di ra, Cung Dương Á Miên nhìn cô dò xét.

“Kệ đi, anh ta muốn nghĩ sao thì nghĩ.”- nhìn ra bên ngoài, cô thấy có vài người đang đi tới. Triệu Mạn Di quay mặt đi- “Đừng để họ thấy tôi.”

Vũ Bảo Lĩnh thấy vậy, cùng Cung Dương Á Miên đem cô ra đứng phía sau họ, rồi giả bộ như đang đứng chờ ai đó.

Cố Thiên Tự cùng Lệ Đổng Nhân và thư kí của hai người đi vào thang máy, vì mải nói chuyện nên không thấy Triệu Mạn Di.

“Có lẽ tôi sẽ về.”- ngừng lại một chút, cô nói với Cung Dương Á Miên- “Lát qua chỗ tôi làm việc, chúng ta bàn chuyện tiếp.”

Rồi cô đi ra ngoài, xe Dương Nhậm Vũ đã đợi sẵn, trở về Triệu Thế Vương.

Còn lại trong đại sảnh, Cung Dương Á Miên nhún vai một cái rồi nói với Vũ Bảo Lĩnh.

“Tôi có nên giải thích cho Cố tổng quan hệ giữa tôi và Triệu Mạn Di không?”

Vũ Bảo Lĩnh nghĩ ngợi một chút.

“Đàn ông bây giờ có vô số kiểu đánh ghen rất đáng sợ, vẫn là cô nên đi giải thích thì hơn.”

Cung Dương Á Miên thấy cũng hợp lý, cô nhìn đồng hồ thấy cũng tới giờ, liền cùng trợ lý lên phòng họp trên tầng 12.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.