Yêu Nữ Thả Thính

Chương 15: Chương 15: Chuyện của Kha Ly (2)




Có một điều bí mật không ai biết, Ninh gia là một trong những cổ đông lớn nhất của học viện Thánh Rozen, hay cụ thể hơn là Ninh Dục Hiên. Điều này bao gồm cả chính Ninh Thuần cũng không biết. Mà dù cô có biết thì cô cũng chẳng để tâm. Chỉ cần anh trai nuôi cô là được, tiền của anh anh đem đi đâu thì mặc kệ anh!

Chính vì thế, hiện tại, Ninh Dục Hiên đang ngồi đối diện với vị hiệu trưởng đương nhiệm - Carnavas Deruitt, đây cũng là chuyện có thể xảy ra.

Hiệu trưởng, tôi muốn cô ta bị đuổi học. Ninh Dục Hiên phát ra quyền uy tuyệt đối. Không ai tin một người thanh niên hai mươi sáu tuổi có thể có khí thế như vậy.

Hiệu trưởng Carnavas đổ mồ hôi hột, vị tôn thần này tới làm cái gì?

Cậu Ninh, Kha Ly là học sinh đã tốt nghiệp một trường cấp ba danh tiếng ở Mỹ, trò ấy chỉ học ở đây nửa kỳ để có thể thi đại học ở đây mà thôi. Mặc dù đi học ngày đầu nhưng các giáo viên phản hồi rất tốt về trò ấy.

Ninh Dục Hiên tức giận: Giỏi tới vậy sao? Trước đây cô ta từng hack mạng trường lấy đáp án đề thi. Tôi không chắc rằng đó là thành tích của cô ta.

Hiệu trưởng có vẻ băn khoăn. Ông không hề suy nghĩ về tính chân thực của lời nói. Ninh Dục Hiên không cần thiết phải lừa ông. Việc này có thể dễ dàng tra ra.

Nhưng trò ấy mới nhập học được một ngày......

Ninh Dục Hiên không kiên nhẫn: Chính cô ta còn làm những trò dơ bẩn hơn. Ông giữ lại cô ta, chính là mầm hoạ cho đám học sinh ưu tú của ông. Lòng ghen tỵ của cô ta rất nặng. Đúng vậy, rất nặng. Cho nên mới hại chết cô ấy....

Tôi sẽ cho người điều tra. Trong vòng bảy ngày sẽ cho cậu câu trả lời thích đáng. Hiệu trưởng Carnavas đáp, đầy suy tư.

Ba ngày. Ba ngày là cực hạn rồi. Để cô ta bên Ninh Thuần, anh thật không dám cam đoan.

...... Vậy thì ba ngày. Hiệu trưởng bất đắc dĩ đáp ứng.

Ninh Dục Hiên không lễ phép, nhận được câu trả lời liền đứng dậy đi ra ngoài, chẳng thèm để ý tới vị hiệu trưởng kia một câu.

Chậc, đầu năm nay làm hiệu trưởng cũng thật vất vả!

Ra trường, Ninh Thuần cũng vẫn ở lại chờ anh. Cô chẳng hỏi anh gì, chỉ thấy anh mở cửa xe một cái, cô cũng liền nhót vào.

Nhìn thấy em gái, tâm trạng Ninh Dục Hiên cũng đỡ đi phần nào khó chịu.

Xe cô đâu? Ninh đại ca lườm em gái.

Tiểu Hy bảo muốn đạp xe về nên em cho cậu ấy mượn. Đại ca, tiểu muội lên xe, mong đại ca để ý. Ninh Thuần cười ngọt. Cô biết anh đang không vui.

Cô tưởng anh rảnh rỗi tới tìm cô lắm à? Ninh Dục Hiên cười khinh bỉ. Con nhỏ này quá ảo tưởng rồi!

Em vẫn biết bản thân mình có sức quyến rũ. Ninh tiểu thư hất tóc: Nhưng mà em biết anh tới vì chuyện gì. Sáng nay cô ta đã tới tìm em.

Ninh Dục Hiê cứng người. Không ngờ cô ta lại nhanh như vậy! Nhưng mà, Ninh Thuần như vậy, hẳn là chuyện Kha Mẫn, cô không biết đi? Anh thầm nhủ 100 lần rằng, mong cô đừng biết.

Nhưng sự thật luôn phũ phàng!

Anh trai, chuyện chị Kha Mẫn năm đó, em đã biết. Ninh Thuần có chút não nề.

Đúng thế, mấy ngày Kha Ly biến mất, cô ta đã đi tìm một nhóm côn đồ, sau đó hẹn Kha Mẫn tới nơi tập kích. Sau đó mấy ngày cô ta trở về, còn Kha Mẫn bị bỏ lại chốn thâm sơn cùng cốc, bị người ta luân gian cho tới chết!

Một đứa bé mười lăm tuổi sao mà ác độc tới như vậy? Huống chi đó là chị gái cô ta! Mà không, Kha Mẫn chỉ là đứa con hoang, đứa con gái có người mẹ ti tiện mà thôi. Và hơn nữa, Kha Mẫn chiếm lấy người con trai mà Kha Ly yêu nhất - Ninh Dục Hiên!

Con mẹ nó khốn nạn! Sau đó, Ninh Thuần vô tình biết chuyện này, cô mới bị cô ta vu oan! Tới khi mọi chuyện được làm rõ, cô ta lại trốn ra nước ngoài. Kha gia chỉ còn một đứa con.....

Nhưng giờ cô ta trở về rồi. Nếu đã có gan trở về, vậy thì phải có gan nhận hậu quả! Không biết cô ta ngây thơ tới nhường nào mà nghĩ hai người có thể trở lại làm bạn!

Ninh Dục Hiên nhìn em gái toan tính mf không đành lòng. Em gái của anh nên cứ vui vẻ mà sống, mọi chuyện cứ để anh đi.

Đại ca, hôm nay tiểu muội muốn ăn cá hấp khế và sườn nướng cay. Đại ca nấu cho tiểu muội đi. Ninh Thuần thấy mình bị nhìn chăm chú, đánh trống lảng.

Được, chiều cô tất. Ninh Dục Hiên cười ưu nhã.

Úi, đại ca cười làm tim tiểu muội đập thình thịch rồi~ Ninh đồng học ôm ngực.

Ninh Dục Hiên lắc đầu: May mà nó còn đập. Không đập tôi cho cô vào nhà xác rồi.

Ninh Thuần lè lưỡi.

Xe chạy, bỏ lại một đôi mắt đầy tuyệt vọng đằng sau.

Lại có, một con ngươi đầy hàm ý. Chậc, có ý tứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.