Đám người ở
khắp chung quanh nghe nói nhà bí thư thị ủy có chuyện thì vội vàng chạy
đến, tất nhiên bọn họ căn bản không giúp đỡ được gì, nhưng dù sao thì
bọn họ cũng là gia đình cán bộ, ít nhất cũng phải biểu hiện một chút
trước mặt bí thư Vương chứ?
Vương Tử Quân nhìn tình huống ồn ào rộn rã, thế là đầu tiên cho Mễ Hoa
Lâm đưa Trịnh Khiếu Nam đã ngất xỉu đi ngay, sau đó đi ra cảm tạ hàng
xóm đã quan tâm, mất hơn nửa giờ thì bầu không khí mới yên tĩnh trở lại.
Ba chiếc xe cứu thương của bệnh viện được phòng y tế thành phố La Nam
điều động đến cũng xem như phát huy công dụng, Trịnh Khiếu Nam nhanh
chong được cứu tỉnh.
Gia đình Vương Tử Quân không có việc gì, tất nhiên là sẽ có kẻ vui có kẻ không cam lòng. Trình Tự Học là chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố,
khi nhận được tin tức này thì khẽ vỗ đầu, chỉ sau giây lát thì bừng
tỉnh. Sáng nay lão đi làm và thấy mắt trái cứ nháy liên tục, ngồi làm
việc trong phòng mãi không tập trung, xem ra bây giờ đã tìm được nguyên
nhân, thì ra trong khu nhà thị ủy phát sinh sự việc như vậy.
Trình Tự Học thầm nghĩ như vậy, thế là không khỏi nhìn vào mi mắt của
mình, tuy có chút tác dụng nhưng cảm giác vướng bận cũng làm người ta
khó chịu.
Trình Tự Học ngồi trong phòng uống hết ly trà, sau đó mới nghi rằng mình không nên ở lại đây, nhanh chóng đưa người đến nhà an ủi bí thư Vương.
- Anh Lý, các anh về trước đi, tôi về nhà một chuyến.
Trình Tự Học rời khỏi nhà Vương Tử Quân, sau đó mở miệng nói với các vị phó chủ nhiệm hội đồng nhân dân.
Hội đồng nhân dân vốn cũng không có gì bận rộn, Trình Tự Học lại là
người đứng đầu, tất nhiên không ai ép lão đi làm đúng giờ. Sau khi nói
vài lời cáo biệt thì đừng ai nấy đi.
Trình Tự Học đi vào nhà mình, lão dùng chìa khóa mở cửa, không khỏi nuối tiếc thầm nghĩ:
- Trịnh Khiếu Nam này đúng là không ra gì, mở miệng là nói mình có bản
lĩnh, thế nhưng chạy vào nhà Vương Tử Quân lại không làm ai bị thương,
thật sự uổng cho danh tiếng lòng lang dạ sói, còn bị người ta đánh cho
ngất xỉu.
- Nếu Trịnh Khiếu Nam giết chết một hai người thì hay quá.
Trình Tự Học thầm thở dài một hơi, lão đẩy cửa đi vào nhà, chợt thấy vợ
nằm chổng vó trên sàn nhà, máu tươi chảy từng dòng trong nhà như một con giun.
- Người đâu...
Trình Tự Học nhìn vợ mình chết trong vũng máu, thế là không khỏi gào lên một tiếng kinh thiên động địa.
Khi lực lượng cảnh sát thành phố La Nam đang ở vào trạng thái cực kỳ
căng thẳng, lúc này một hội nghị thường ủy đang được tổ chức ở tỉnh ủy.
Hào Nhất Phong là người cuối cùng đi vào phòng họp, sau khi nói hai câu
với nhóm người Thạch Kiên Quân, lão tuyên bố bắt đầu hội nghị.
Hội nghị thường ủy lần này tổng cộng có năm chương trình nghị sự, những
chương trình nghị sự có liên quan đến phương diện ổn định kinh tế đều đã được xử lý từ trước, thế cho nên cũng không sinh ra bất kỳ tranh luận
gì ở phương diện này.
Sau khi chương trình nghị sự thứ tư được thảo luận xong, phòng họp trầm
mặc trong giây lát. Các vị thường ủy tỉnh ủy đều biết chương trình nghị
sự cuối cùng mới thật sự thú vị, vì nó liên quan đến vị trí chủ tịch
thành phố La Nam.
Tuy chỉ là vị trí chủ tịch thành phố nhưng vấn đề này đã được Vương Tử
Quân phan ánh nhiều lần, chính là kiên quyết phản đối Lục Ngọc Hùng tiến lên làm chủ tịch thành phố La Nam. Nhưng Vương Tử Quân lại chỉ nói ra
một vài vấn đề có liên quan, và tốt nhất là không nên đề bạt Lục Ngọc
Hùng.
Hào Nhất Phong lại có thái độ cực kỳ rõ ràng, đó là phải đề bạt Lục Ngọc Hùng. Vì chuyện này mà lão đã nói chuyện với không ít thường ủy tỉnh
ủy, yêu cầu bọn họ không nên bị người bên dưới mê hoặc, nhất định phải
giữ quyền uy cho tỉnh ủy.
- Lúc này chúng ta nghiên cứu về vấn đề nhân sự cho thành phố La Nam.
Hai ngày trước trưởng phòng Tiền Giang đã nói với tôi, đồng chí chủ tịch Lý Quý Niên của thành phố La Nam đã công tác không ít năm, đã đến thời
điểm nên thay phiên. Mọi người nên cho ra lời đề nghị, để xem nên chuyển đồng chí Lý Quý Niên đến vị trí nào thì phù hợp?
Hào Nhất Phong mở miệng, tuy nói là cho mọi người thảo luận, thế nhưng
thực tế lại vẫn là chính mình làm chủ, đã quyết định sự kiện này, đó là
Lý Quý Niên phải rời khỏi La Nam.
Hứa Tiền Giang rất phản cảm với lời nói thoái thác của Hào Nhất Phong,
rõ ràng là Hào Nhất Phong muốn điều động Lý Quý Niên, đẩy Lục Ngọc Hùng
lên cản tay Vương Tử Quân, vì sao lại biến thành Hứa Tiền Giang là người chủ động? Tuy trong lòng không thoải mái nhưng lão là trưởng phòng tổ
chức tỉnh ủy, lão cũng không nên giải thích điều gì, dù sao thì Hào Nhất Phong cũng đã mở miệng, lão chỉ có thể nói theo mà thôi.
Hào Nhất Phong nói xong thì Hứa Tiền Giang trầm giọng nói:
- Bí thư Hào nói rất đúng, đồng chí Lý Quý Niên công tác thời gian khá
dài ở thành phố La Nam, dựa theo quy định luân phiên cán bộ, chúng ta
cần phải điều chỉnh vị trí của đồng chí này.
Thư ký trưởng Quan Vĩnh Hạ theo sát tiến độ của bí thư Hào Nhất Phong,
hắn thấy Hứa Tiền Giang đã lên tiếng, thế là khẽ lên tiếng phụ họa:
- Tục ngữ nói cây chuyển thì chết nhưng người chuyển thì sống, một vị
cán bộ lãnh đạo nếu cứ để ở mãi ở một vị trí sẽ dễ dàng sinh ra trạng
thái ngủ mê, hình thành tâm lý tư duy không tốt. Nếu đổi lại cương vị
khác, tình huống sẽ khác, cương vị mới sẽ có áp lực mới, sẽ có cảm giác
gấp gáp, ép buộc mình phải đề cao học tập để thích ứng với công tác mới. Vì thế tôi hoàn toàn đồng ý trên nguyên tắc với phương diện điều chỉnh
đồng chí Lý Quý Niên.
Ba người Hào Nhất Phong, Hứa Tranh Viễn và Quan Vĩnh Hạ đã lên tiếng,
Thạch Kiên Quân và Lưu Truyền Thụy còn chưa lên tiếng. Bọn họ cũng chỉ
có quan hệ bình thường với Lý Quý Niên, cũng không có hảo cảm đặc biệt,
tất nhiên sẽ không vì một nhân vật như vậy mà làm khó cho Hào Nhất
Phong.
Vì không có âm thanh phản đối nên đề tài thảo luận này nhanh chóng được
thông qua, lúc này quan trọng chính là sắp xếp chủ tịch Lý ở vị trí nào
cho phù hợp. Những năm nay chỉ cần nhổ một cây cải sẽ xuất hiện một cái
hố, nếu muốn đẩy Lục Ngọc Hùng vào thì phải tìm được vị trí sắp xếp cho
Lý Quý Niên.
Hào Nhất Phong cũng không quá quan tâm đến phương diện sắp xếp cho Lý
Quý Niên, đối với lão thì bây giờ quan trọng nhất là đẩy Lục Ngọc Hùng
lên vị trí chủ tịch thành phố La Nam. Lão không muốn lãng phí thời gian ở phương diện này, thế cho nên nhìn thoáng qua Hứa Tiền Giang rồi nói:
- Trưởng phòng Hứa, các anh có ý kiến gì với hướng đi của đồng chí Lý Quý Niên không?
Hứa Tiền Giang đã sớm nhận được lời đồng ý của bí thư Hào Nhất Phong ở phương diện này, thế cho nên lập tức nói:
- Lúc này phòng dân chính đang thiếu một vị bí thư đảng ủy, phòng lao động đang thiếu một vị trí phó phòng thường vụ.
Phó phòng thường vụ tuy là cấp bậc giám đốc sở nhưng cũng là cấp phó sở, chỉ là thêm một chữ mà thôi, hai chức vụ kia đều giống hệt như nhau,
thế nhưng so ra thì vị trí phó phòng thường vụ phòng lao động thương
binh xã hội tỉnh càng có lợi ích thực tế hơn.
Đám người nghe được lời nói của Hứa Tiền Giang, thế là thầm nghĩ phòng
tổ chức tỉnh ủy thật sự biết cách sắp xếp người. Phương diện sắp xếp
nhân sự hầu như đều do lãnh đạo đứng đầu tỉnh ủy quyết định, đám người
nơi đây đều là lão quan trường, bọn họ là những kẻ nghe tiếng đàn biết
bài ca, vì sao có ý đi ngược lại ý nghĩ của Hào Nhất Phong?
Hứa Tiền Giang vừa nói xong thì Trương Đông Viễn chợt nói:
- Đồng chí Lý Quý Niên làm chủ tịch thành phố La Nam nhiều năm, tuy giai đoạn trước có biểu hiện bình thường, thế nhưng trong năm vừa rồi lại có thành tích cao. Nếu đánh giá phương diện khách quan, năm vừa rồi kinh
tế thành phố La Nam phát triển nhanh chóng, có công lao không nhỏ của
đồng chí Lý Quý Niên. Tôi cảm thấy chúng ta nên xem xét hướng đi của
đồng chí Lý Quý Niên, bây giờ anh Mã ở sở tài nguyên môi trường đã lớn
tuổi, có phải lúc này chúng ta nên đưa đồng chí Lý Quý Niên sang làm phó phòng thường vụ kiêm nhiệm phó bí thư đảng ủy khối cơ quan hay không?
Đến khi anh Mã về hưu, đồng chí Lý Quý Niên có thể tiến lên thay thế
tiếp nhận công tác.
“ Sở tài
nguyên môi trường? Đây là một ban ngành khá tốt, hơn nữa còn là một vị
giám đố sở quá độ, thật sự là một chuyện tốt với Lý Quý Niên! “
“ Trương Đông Viễn muốn làm gì? Người này có quan hệ thân thiết với
Vương Tử Quân, bây giờ cho ra hành động như vậy, rõ ràng đang vì Vương
Tử Quân mà xuất lực cho Lý Quý Niên! “
- Tôi cảm thấy hoàn toàn có thể làm như vậy, Lý Quý Niên dù không quá
tài năng nhưng lại có thừa tính cẩn thận chặt chẽ, bây giờ nên cho vào
công tác ở sở tài nguyên môi trường. Đồng chí Lý Quý Niên cực kỳ ổn
định, đến đó chủ trì công tác cũng xem như rất phù hợp.
Thạch Kiên Quân đặt bút xuống rồi trầm giọng đề nghị.
Phó chủ tịch thường vụ tỉnh và chủ tịch tỉnh cùng tỏ thái độ, coi như
đại biểu cho khối chính quyền tỉnh thể hiện thái độ với phương diện sắp
xếp cho Lý Quý Niên. Hào Nhất Phong nhìn vẻ mặt phức tạp không đồng nhất của các vị thường ủy tỉnh ủy, thế là đặt cây bút trong tay xuống.
Thật sự thì Hào Nhất Phong lo lắng mười phần với hội nghị thường ủy hôm
nay, vì trước đó lão đã tiếp xúc với các vị thường ủy tỉnh ủy để trao
đổi ý kiến, dùng giọng cực kỳ ẩn giấu để thể hiện quyết tâm đẩy Lục Ngọc Hùng tiến lên. Cũng không ngờ lúc này lại xuất hiện vấn đề ở phương
diện sắp xếp cho Lý Quý Niên.
Hào Nhất Phong thấy Lý Quý Niên nên đến làm bí thư đảng ủy khối dân
chính, như vậy là rất tốt rồi, không ngờ Trương Đông Viễn và Thạch Kiên
Quân liên hợp gây khó khăn cho mình, muốn đẩy Lý Quý Niên lên vị trí
giám đốc sở tài nguyên môi trường.
Tuy bây giờ Lý Quý Niên còn chưa là giám đốc sở, thế nhưng chức vụ phó
phòng thường vụ kiêm phó bí thư đảng ủy cơ quan đã nói rõ vấn đề. Hơn
nữa Trương Đông Viễn đã nói rõ ràng, sau khi vị giám đốc Mã kia về hưu
thì Lý Quý Niên sẽ tiến lên.
Đối với tỉnh Sơn Nam thì chức vụ giám đốc sở tài nguyên môi trường có
cấp bậc cao hơn cả chức vụ chủ tịch thành phố La Nam, Lý Quý Niên nếu
được sắp xếp như vậy thì không phải là giáng chức, rõ ràng là được đề
bạt trọng dụng.
Thật lòng thì Hào Nhất Phong có tính toán của mình với sở tài nguyên môi trường, nhưng khi nhìn thái độ kiên quyết của Thạch Kiên Quân và Trương Đông Viễn, cuối cùng lão cũng quyết định cho ra chút nhượng bộ ở phương diện này.
Nhiều khi đấu tranh chính trị chính là một quá trình thỏa hiệp, có đôi
khi phải nhượng bộ càng là cầu tiến. Hào Nhất Phong tổ chức hội nghị
thường ủy lần này chính là vì muốn đẩy Lục Ngọc Hùng tiến lên làm chủ
tịch thành phố La Nam, nếu như không sắp xếp tốt cho Lý Quý Niên, Lục
Ngọc Hùng có thể thay thế vị trí của Lý Quý Niên hay không?
“ Xem như cho Lý Quý Niên chiếm được chút tiện nghi! “
Hào Nhất Phong có tính toán như vậy, lão khẽ thổi lá trà trong ly rồi nói:
- Chủ tịch Trương đề nghị rất hay, nhìn vào một đồng chí cũng không quá
chú trọng khuyết điểm, càng phải nhìn vào ưu điểm. Đồng chí Lý Quý Niên
tuy không đủ chí tiến thủ nhưng làm việc lại cực kỳ cẩn thận, chúng ta
cần một đồng chí như vậy để đến nắm công tác của sở tài nguyên môi
trường, dùng tính cách cẩn thận của anh ấy để làm tốt công tác với tài
nguyên môi trường trong tỉnh.
Hào Nhất Phong tỏ thái độ như vậy thì sự việc trên cơ bản cũng được xác
định, dù sao thì chủ tịch và bí thư cũng đã đồng ý, các vị thường ủy
tỉnh ủy còn lại cũng phải chảy theo xu thế.
Nhưng Trương Đông Viễn và Thạch Kiên Quân căn bản cũng không có chút vui sướng vì thắng lợi, bọn họ biết rõ, hội nghị thường ủy lần này chú
trọng vào vị trí chủ tịch thành phố La Nam. Lúc này Hào Nhất Phong lấy
vị trí phó phòng thường vụ sở tài nguyên môi trường để trao đổi với chức vụ chủ tịch thành phố La Nam, có thể thấy quyết tâm của bí thư Nhất
Phong là thế nào.
Mỗi lần mở hội nghị thường ủy chính là một cơ hội trao đổi, Hào Nhất
Phong là một vị cán bộ lãnh đạo thâm căn cố đế trong tỉnh Sơn Nam, lại
là bí thư tỉnh ủy, tất nhiên sẽ nắm chắc thế chủ động ở phương diện nhân sự. Bí thư Nhất Phong có nhiều vốn trong tay, lúc này thông qua cho Lý
Quý Niên, thế là càng nắm chắc hơn vài phần.
Đối với Vương Tử Quân thì Lý Quý Niên được sắp xếp như thế nào là không
quan trọng, chủ yếu là tỉnh ủy phải phân phối cho hắn một người trợ thủ
tốt, Lục Ngọc Hùng tất nhiên không phải là một trợ thủ tốt như vậy.
Lục Ngọc Hùng là một người cường thế, là cán bộ kinh doanh lâu năm ở
thành phố La Nam, sau khi có được vị trí chủ tịch thành phố La Nam, hắn
sẽ cam tâm tình nguyện theo chân của Vương Tử Quân sao?
Đán án này hầu như là không thể, hơn nữa hai ban ngành của thành phố La
Nam sẽ tràn đầy khói thuốc súng. Hào Nhất Phong đề bạt Lục Ngọc Hùng làm chủ tịch thành phố La Nam, mục đích cũng không phải vì phát triển La
Nam, chỉ là muốn đẩy mạnh tình huống cản tay Vương Tử Quân ở thành phố
La Nam.
Có nhiều người hiểu mục đích này của Hào Nhất Phong nhưng căn bản là
không ai dám nói ra, cũng không có ý nói ra. Lý Quý Niên rõ ràng là
người không đủ quyết đoán, không có gan đẩy mạnh phát triển, thế nhưng
nếu đưa sang sở tài nguyên môi trường thì lại cực kỳ hiệu quả, có thể
cống hiến sức lực. Thế cho nên Lục Ngọc Hùng căn bản là người không có
đối thủ ở phương diện đề bạt làm chủ tịch La Nam.
Lúc này tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Hào Nhất Phong, Vương Tử Quân vì vị trí chủ tịch thành phố La Nam mà đến làm phiền các vị thường ủy tỉnh ủy, biểu đạt duy nhất một ý kiến, đó là Lục Ngọc Hùng không phù hợp làm chủ tịch thành phố La Nam.
Nhìn vào biểu hiện của bí thư Hào Nhất Phong, thấy quyết tâm của Hào
Nhất Phong là đẩy Lục Ngọc Hùng tiến lên, vì đạt mục đích này mà sẵn
sàng ném chức vụ giám đốc sở tài nguyên môi trường cho Lý Quý Niên.
Hào Nhất Phong cũng thấy rõ ánh mắt của mọi người, lão cũng nghe nói
Vương Tử Quân đến phản ánh tình hình cho từng vị thường ủy tỉnh ủy.
Nhưng lúc này lão tràn đầy tin tưởng có thể đẩy Lục Ngọc Hùng tiến lên.
Lão là bí thư tỉnh ủy, nếu chút vấn đề này không làm cho xong, như vậy
còn có thể thực hiện được ý đồ gì nữa?
- Thành phố La Nam đang ở vào xu thế phát triển mạnh mẽ, đi đầu ở phương diện phát triển kinh tế trong tỉnh Sơn Nam, chúng ta nhất định phải
phân phối cho thành phố La Nam một ban ngành mạnh mẽ, một ban ngành có
thể thúc đẩy thành phố La Nam phát triển nhanh mạnh hơn.
Hào Nhất Phong khẽ ho khan một tiếng, sau đó lão dùng giọng trầm thấp nói.
Phân phối một ban ngành hùng mạnh cho thành phố La Nam? Trương Đông Viễn nghe thấy vậy thì không khỏi cười lạnh, hắn thấy lựa chọn tốt nhất là
cho Lý Quý Niên ở lại thành phố La Nam vài năm. Khi đó thành phố La Nam
có một bí thư hùng mạnh như Vương Tử Quân, Lý Quý Niên là một vị chủ
tịch yếu thế sẽ tạo nên góc bù, lấy thừa bù thiếu, có thể phát triển
mạnh mẽ.
Nếu như bí thư và chủ tịch thành phố đều cường thế, như vậy sẽ không có
gì tốt, nhưng những lời này chỉ có thể nghĩ mà không thể nói ra được.
- Trưởng phòng Tiền Giang, đồng chí Lý Quý Niên đã được điều động khỏi
thành phố La Nam, như vậy phòng tổ chức có chuẩn bị nhân tuyển cho vị
trí chủ tịch thành phố La Nam chưa?
Hào Nhất Phong là bí thư tỉnh ủy, lão trực tiếp đẩy sự việc sang cho Hứa Tiền Giang.
Hứa Tiền Giang đã sớm bày mưu đặt kế, dưới tình huống bị động cũng không thể không tiếp chiêu. Lão đặt quyển sổ trên tay xuống bàn nói:
- Phòng tổ chức chúng tôi đã có chuẩn bị nhân tuyển cho vị trí chủ tịch
thành phố La Nam, một người là phó bí thư Lục Ngọc Hùng của thành phố La Nam, người còn lại là phó chủ nhiệm Tiền Minh Lý của phòng nghiên cứu
chính sách tỉnh.
- Đồng chí Lục Ngọc Hùng công tác ở thành phố La Nam nhiều năm, là cán
bộ lão thành ở thành phố La Nam, anh ấy có kinh nghiệm nhiều năm làm
trưởng phòng tổ chức và phó bí thư nắm công tác tổ chức, là một người
dám đánh dám liều mạng, một thành viên cực kỳ có khả năng. Nếu như anh
ấy được tiến lên làm chủ tịch thành phố La Nam, như vậy thì kinh tế La
Nam sẽ phát triển mạnh mẽ thế nào? Tiễn Minh Lý lại là một đồng chí có
trình độ cao, công tác cẩn trọng trong khối chính quyền tỉnh, đã cho ra
những cống hiến không nhỏ với sự phát triển của tỉnh Sơn Nam...
Tuy đám thường ủy tỉnh ủy cũng không hiểu rõ về hai người Lục Ngọc Hùng
và Tiễn Minh Lý trong lời của trưởng phòng Hứa Tiền Giang, thế nhưng sau khi nghe lời giới thiệu của trưởng phòng Hứa, bọn họ đã hiểu ý của Hào
Nhất Phong. Một vài người quen biết với Tiễn Minh Lý lại càng tỏ ra cảm
khái vì lời nói của trưởng phòng Hứa.