Đánh giá: 6.5/10 từ 2 lượt
Đùng!!! Đùng!!! Đoàng!!!...rn
Âm thanh vang lên xé tan cả không gian yên bình nơi biệt thự nhà họ Triệu. Tiếng thét chói tai, tiếng truy lùng, hô gọi, tiếng thầm thì, từ biệt... Máu và nước mắt.
- Ngọc Hiên, e và con mau chạy đi, phải sống, nhất định phải sống. Mau đưa bé Phượng Hoàng chạy đi...
- Ko được, Thế Hiển có chạy cùng chạy, e phải bên cạnh anh..
- Em mau chạy đi, anh phải cầm chân tụi nó, mau lên e. Anh iu em.
- ko, ko đc anh ơi...
Người mẹ trẻ ôm đứa con nhỏ chưa đầy 2 tháng chạy đi trong đêm mưa, cô chạy xa lắm nhưng vẫn ngoảnh đầu nhìn lại, nước mắt hòa chung với mưa.
Chỉ sau một đêm, mấy chục nhân mạng của biệt thự ông trùm kim cương họ Triệu ko còn nữa.
Bình luận truyện