Đánh giá: 9.8/10 từ 5 lượt
Làn gió nhè nhẹ thổi lướt qua mặt đất, mang theo hơi ấm của mùa xuân. Cái lạnh của mùa đông buốt gia được thay bằng những làn gió ấm áp dịu dàng thổi đến. Những cánh hoa anh sắc rợp hồng cả một góc trời, tựa như bông tuyết, bay tán loạn trong gió.
Thiếu nữ đứng đó nhìn ngắm bầu trời xa, mái tóc cô bay theo làn gió, màu tóc cô tựa như màu anh đào, đẹp say lòng người.
Bầu trời xa xôi lại không thể chạm đến, tựa như người con gái đó...gần trước mắt lại chẳng thể chạm vào. Một khi chạm đến, lại như những cánh hoa đó bay đi. Ngẩn ngơ đứng đó, chẳng nhớ được đã qua bao lâu, kí ức còn đó mà người thì chẳng còn bên cạnh. Mỗi người một phương trời, lại nhớ kỉ niệm xưa. Bạn và tôi có còn gặp lại...
Bình luận truyện