Thông tin truyện

Kiếm Hiệp Tình

Kiếm Hiệp Tình

Tác giả:

Nguồn:

Sưu tầm

Trạng thái:

Đang cập nhật
Đánh giá: 5.0/10 từ 3 lượt
Con đường lữ hành đôi khi cô độc.

Có lúc là cái giường thoải mái nghỉ ngơi, có lúc cũng phải tạm thời ngoài trời chắp vá.

Đồng ruộng mênh mông dần lùi về sau, cuối cùng ta cũng vào thành.

Nhìn người qua lại tấp nập, hàng hoá tứ phương di động, ta chậm rãi tiến vào, hỏi thăm quán trọ.

Tiếc thay, không còn phòng trống.

Thôi thì trước hết đến một bình rượu, sau đó lại đi tìm yêu ma.

Rượu nóng vào bụng, ta nhìn sang chủ quán, hỏi nhẹ:

“Gần đây phải chăng có việc gì kỳ lạ? Lá xuân héo tàn, hoặc có chuyện giết người cướp của gì không?”

“Ban đêm mười hai giờ luôn có một cô gái thướt tha xách đèn từ đường xa đi vào ngõ cuối.

Lại có trai tráng đa tình bỏ thân trên núi.

Sợ rằng cô gái thướt tha kia đã dụ khách vào rừng sâu không về.”



Trời đổ mưa, sương mù dần che phủ xung quanh ngọn núi.

Người lữ khách đến nghỉ ngơi bên cạnh miếu thờ.

Trong ánh nến u ám, lữ khách tựa ghế ngồi xuống.

Bỗng nhiên một trận cuồng phong nổi lên, quỷ dị đột nhiên xuất hiện.

Trong phút chốc, mặt tường trở nên loang lổ, cũ kỹ.

Lữ khách giờ mới hay hắn đang đứng dưới mái nhà lụp xụp muốn đổ.

Lữ khách thờ ơ quát mắng: “Các ngươi là yêu ma phương nào? Dám can đảm đến đây thách thức ta, muốn chết!”

Nội lực lữ khách lưu chuyển toàn thân, khắp thân thể ánh lên ánh lửa vàng bất diệt.

Nội lực như bão táp lao về bàn tay phải, tụ thành một dấu ấn lửa.

“Chấn Kinh Bách Lý.” – Lữ khách đẩy tới một chưởng, dấu ấn lửa tỏa ra, một luồng lửa đỏ đánh tan bầu trời u ám, chiếu sáng khu vực có bán kính năm dặm.



Từng dùng khinh công bay qua trăm dặm, xuyên thẳng qua trăm nghìn quân địch.

Một tiếng thét chấn động núi sông, một chưởng ra đánh tan quần hùng.

Lữ khách vừa xuất Chấn Kinh Bách Lý, quỷ quái, tà mị, kỳ dị... cùng nhau tan thành bọt nước.

Bình luận truyện