Kiều Thê Thập Niên Bảy Mươi

Chương 28: Chương 28: Khúc Nhạc Dạo Phân Gia (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tuy Hàn Thanh Minh đã quen với việc Lão Phu nhân không thích mình, nhưng cũng không nghĩ tới bà lại có thể nói ra một câu như vậy, giờ phút này, trong lòng hòa hiếu với mẹ ruột vẻn vẹn một tia ràng buộc cũng không còn, không khổ sở như trong tưởng tượng, ngược lại lại rất nhẹ nhàng.

Cho nên anh mới cười với Tô Niên Niên, mọi người ở đây, người mà để ý đến anh nhất chỉ có Tô Niên Niên này.

Thôn dân ở đây cũng bị chiêu này của Lão Phu nhân làm cho mơ màng, chẳng lẽ Hàn Thanh Minh không phải con bà ta?

“Ngay cả tòa án cũng chưa cho phép bác bỏ, mà một đám ở đây ồn ào cái gì chứ, đều đã tận mắt nhìn thấy à. Hàn Lập Hạ đến đây, em nhìn chị rồi nói xem em có thực sự thông đồng ở một chỗ với Vương quả phụ không.” Tô Niên Niên nhìn chằm chằm Hàn Lập Hạ, không bỏ sót một chút biểu tình nào của cậu ta.

“Không phải, em thực sự không có, hôm nay ra đồng làm việc, em tới muộn, đúng lúc gặp được Vương quả phụ đang dọn đồ, do quá nặng không di chuyển được, cô ta kêu em tới đỡ hộ, em mới đỡ hộ cô ta qua đó, không biết từ đâu mà Hàn Thạch Đầu đã dẫn một đám người đến liền túm kéo em tới đây, nói em làm loạn.” Hàn Lập Hạ như tóm được sợi rơm cứu mạng, nói toàn bộ suy nghĩ của mình ra, cậu tata bị dọa đến tiểu trong quần, sợ hãi bị đánh.

Trong ánh mắt Hàn Lập Hạ không có chút do dự hay tia né tránh, rõ ràng là nói thật, hơn nữa một đại nam nhân mà khóc nức nở thế này, lá gan này sao dám làm loạn với quả phụ được, Tô Niên Niên tự hỏi, thì ra là vậy, Thạch Đầu kia rõ ràng là có vấn đề.

“Thím Từ đúng không? Thím tận mắt nhìn thấy Hàn Lập Hạ làm loạn sao?” Tô Niên Niên chỉ vào Hàn Lập Hạ rồi hỏi.

“Không phải tôi mà là người khác thấy được, sao, còn muốn chối cãi hả.”

Không phải thím mà còn nhảy vào nhiệt tình như vậy, Tô Niên Niên oán hận nói một câu: không phải thì đừng có con mẹ nó mù quáng mà áp bức người khác.

“Ai da, người đầu tiên phát hiện, vậy chính là nhân chứng, nếu không phải sự thật chúng ta có thể đi Cục Công An cáo buộc tội vu khống người nha.” Niên đại này, Cục Công An tuyệt đối là nơi hiện hữu mà dân chúng sợ hãi nhất.

Nhóm người bắt Hàn Lập Hạ vừa nghe thấy có thể phải đến Cục Công An liền sợ hãi, bọn họ chẳng qua là nghe thấy Thạch Đầu nói có người làm loạn, đúng lúc bắt được Hàn Lập Hạ, bọn họ cũng không tận mắt chứng kiến.

Hàn Thạch Đầu không nghĩ tới mồm mép chị ba dâu Hàn Lập Hạ lại lợi hại đến như vậy, vốn chỉ muốn hôm nay để Hàn Lập Hạ bị đánh, bởi vì lần trước Hàn Lập Hạ đắc tội với hắn nên hắn muốn kiếm chút chuyện, nhưng không muốn đến Cục Cảnh Sát, cho nên mặc kệ bọn người kia liên tục nhìn hắn tìm sự trợ giúp thì hắn vẫn không hé răng.

Lại càng không nghĩ tới mẹ ruột hắn lại không buông tha cho hắn, Từ Tiểu Thúy ở trong đám người tìm bóng dáng hắn: “Thạch Đầu, con trai tôi thấy được, cô đừng tưởng cô là chị ba dâu của cậu ta thì có thể bao che cho cậu ta, Thạch Đầu, có phải chính mắt con thấy không?”

Hàn Thạch Đầu thấy mọi người đều nhìn chằm chằm hắn, bất đắc dĩ bước ra nói: “Là tôi, chính mắt tôi thấy được, hai người bọn họ lôi kéo nhau.”

Ai u, miệng vẫn còn rất cứng nha, thời điểm không ai đi ra Tô Niên Niên đã biết việc này thật sự chán ngấy.

“Vậy anh nói xem hai bọn họ lôi kéo như thế nào.” Tô Niên Niên cười như không cười nhìn chằm chằm hắn.

“Cậu ta, hai người bọn họ…” Hàn Thạch Đầu không thể nói được.

Lúc này Hàn Thanh Minh cũng hiểu được, hắn nói hắn vừa đi qua thì có bắt được đâu, nghe là biết Hàn Thạch Đầu bày ra: “Hàn Thạch Đầu, tao X cả nhà mày, còn không phải lần trước làm việc mày một hai muốn đổi chỗ làm việc với tao mà tao không đổi nên chọc phải mày sao, mày đây là cố ý trả thù tao.”

“Nói gì vậy, Thạch Đầu nhà tôi không phải người như vậy.” Từ Tiểu Thúy nóng nảy, sao lại liên lụy tới con trai bà ta rồi.

“Có phải như vậy hay không thím nói không tính,” Tô Niên Niên quay đầu hỏi Vương quả phụ vẫn luôn không nói tiếng nào: “Thím Vương, thím nói, thím cũng Hàn Lập Hạ đã làm gì?”

“Cậu ta thực sự chỉ giúp tôi nâng đồ vật một chút, tôi nói sao thì bọn họ cũng không tin.” Vương quả phụ nói.

“Tất cả mọi người đã hiểu chưa, Hàn Lập Hạ chỉ giúp Vương quả phụ bê đồ, đúng lúc bị Thạch Đầu nhìn thấy, Hàn Thạch Đầu vốn căm giận Hàn Lập Hạ, nên đã nói hai người bọn họ làm loạn.” Tô Niên Niên nói với mọi người.

“Cô cái đồ tiện nhân kia, liên quan gì tới Thạch Đầu nhà tôi.” Từ Tiểu Thúy nhảy dựng lên chửi.

Tác giả có điều muốn nói: Ngày mai bắt đầu ở rêng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.