Những Ngày Du Lịch Cùng Idol

Chương 45: Chương 45: Đồ ngốc 2




[Ha ha ha ha, cười chết mất, sao hồi còn bé cô ấy lại có biểu cảm ngốc nghếch như vậy chứ.]

[Ahhh! Đây không phải là đồ ngốc nhỏ của tôi sao! Gia Thanh Hồi!]

[Không đúng, đây thật sự là Thời Tiểu Ngư á? Lúc nhỏ trông đáng yêu dễ thương như thế, sao về sau lại trở nên như vậy?]

[Không thể không nói, ít có ngôi sao nhí nào sau khi lớn lên không bị xấu đi, Thời Tiểu Ngư là một trong số đó, không nói đến nhân phẩm, giá trị nhan sắc này của cô rất ổn đấy.]

...

Có lẽ lời nói của Kính Gia Uyên đã gợi lên ký ức của một số người, các bão bình luận đều ríu rít gợi lại những sự kiện năm đó, một số đúng là ký ức, một số là nói về các tình tiết bên trong bộ phim, hiếm khi bên dưới chủ đề về Thời Tiểu Ngư, lại có thể có một lúc hài hòa.

Tin tức ngoài lề chính thức đầu tiên của “Hành Trình Ước Mơ”, kết thúc ở đây, mặc dù mọi người vẫn còn lưu luyến không rời, nhưng cũng miễn cưỡng được xem như là đã đỡ thèm.

Và người đại diện của Thời Tiểu Ngư trong công ty là Tô Lị Viện, sau khi xem mẩu tin của cuộc phỏng vấn này, chậm rãi cau mày.

Câu trả lời của Thời Tiểu Ngư hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô ấy.

Bình thường, Thời Tiểu Ngư vẫn luôn tỏ ra nũng nịu, đôi khi cô ấy nói những điều mà cô ấy không nên nói với tư cách là người đại diện, nhưng cũng không thể không thừa nhận, cô ấy luôn thể hiện ra vẻ ngây thơ thảo mai, trông rất giống làm màu.

Thế nhưng lần này, lại có một chút… đúng mực?

Mặc dù kiểu trả lời này nghe có vẻ như EQ có vấn đề, nhưng dù sao vẫn tốt hơn so với trước đây.

Cô ấy khẽ cau mày, nhanh chóng nghĩ xem tiếp theo sẽ viết bài marketing cho cô như thế nào.

Ở phía bên kia, tại nhà của Thời Tiểu Ngư, mẹ của Thời Tiểu Ngư là Hàng Mỹ Thần đang tức giận đến mức thở hổn hển, bà đã xem hết cuộc phỏng vấn này rồi, đập điện thoại xuống bàn.

Lợi dụng cơ hội này để ké fame, không biết đã nói bao nhiêu lần rồi, mà vẫn không nghe.

Rõ ràng có cơ hội tốt như vậy, lại nói thêm vài câu về Kính Gia Uyên, nói Kính Gia Uyên quan tâm cô thì chết à?

Nếu nhân cơ hội này để nói điều gì đó, không biết sẽ thu hút được bao nhiêu sự chú ý.

Đỏ thẫm đỏ thẫm, dù là đen nhưng cũng là đỏ, hiện ở trên thế giới này, điều minh tinh sợ không phải là bị đen mà là không được nổi tiếng.

Nếu như không thể nổi tiếng nữa, còn là phụ nữ, làm sao có thể tồn tại trên thế giới này!

Hàng Mỹ Thần tức giận, theo bản năng muốn gọi điện cho Thời Tiểu Ngư, nhưng đến khi cầm điện thoại lên mới chợt nhận ra, Thời Tiểu Ngư hiện đang ở nước ngoài, điện thoại cũng không nằm trong tay cô, có gọi điện thoại thì cô cũng không thể bắt máy. chỉ có thể đặt điện thoại xuống, nhưng ở đáy mắt của bà, vẫn thoáng qua sự không hài lòng.

Ở bên kia, sau khi phỏng vấn xong, bọn họ lập tức đi lấy hành lý của mình, định đi đến khách sạn mới xác định.

Cuộc phỏng vấn của ba người được tiến hành riêng rẽ, cho nên mọi người đều không biết nội dung cuộc phỏng vấn của nhau là gì, đương nhiên cũng không biết, chỉ sau nửa tiếng đồng hồ thì cuộc phỏng vấn của bọn họ đã được đăng lên mạng.

Sau khi lấy hành lý, bọn họ chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ xong, lập tức đi đến cửa ra vào của khách sạn, bắt taxi đến nhà trọ ở huyện Tamil.

Từ đây đến huyện Tamil, đi taxi mất khoảng một trăm tệ, ban đầu họ nghĩ chỉ cần một chiếc xe cho ba người, nhưng sau khi bắt taxi tới, nhìn thấy hành lý của ba người, ba chiếc vali và hai chiếc ba lô, một chiếc ô tô hoàn toàn không thể nhét hết được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.