[Mặc dù có hơi thương cảm, nhưng tôi vẫn rất muốn cười thì phải làm sao bây giờ ha ha ha.]
[Tổ chương trình “ác” quá, khổ thân Tiểu Nhã nhà chúng ta.]
[Không thể được! Vô tình như vậy sao ha ha ha, chắc các khách mời thấy khổ lắm rồi.]
Khi màn hình chuyển cảnh, là khuôn mặt của Thời Tiểu Ngư.
Khoảnh khắc hình bóng của cô xuất hiện trong chớp mắt, lập tức đã có vô số bình luận tiêu cực.
[Ọe, sao lại là cô ta, tổ chương trình trước khi thả cô ta ra, có thể báo trước một tiếng không?]
[Tại sao một kẻ buồn nôn như này lại có thể có khuôn mặt như vậy? Có câu tâm sinh tướng cơ mà? Chắc ông trời gặp phải bug rồi.]
...
Bão bình luận dày đặc, gần như che phủ hết hình ảnh ban đầu.
Nhưng vẫn có người chọn ẩn bão bình luận, nhìn thấy hiện trường phỏng vấn của tổ chương trình.
Trên thực tế, đây là lần đầu tiên Thời Tiểu Ngư đối mặt với ống kính ở khoảng cách gần như vậy sau khi xuyên qua.
Đối với một người bình thường mà nói, việc đột nhiên xuất hiện trước ống kính, ít nhiều cũng có hơi không thoải mái. Trước đó Tiểu Ngư giải quyết vấn đề này bằng cách cố gắng phớt lờ ống kính nhiều nhất có thể, nhưng khi đối mặt trực diện với ống kính, cô muốn lờ đi cũng không được.
Hơn nữa, một nguyên nhân khác khiến cô lo lắng còn liên quan đến ký ức kiếp trước.
Kiếp trước lúc cô xem chương trình này, cô có ấn tượng sâu sắc với đoạn này, lúc đó có lẽ tổ chương trình muốn tạo drama thông qua cô ta.
Vì vậy tất cả các câu hỏi đều liên quan đến Kính Gia Uyên.
Ở kiếp trước Thời Tiểu Ngư đã khoa trương khen ngợi Kính Gia Uyên một phen, chẳng hạn như: “Gia Uyên rất quan tâm đến mọi người, còn giúp tôi xách hành lý trên đường đi đến đây, tôi cảm thấy không thoải mái thì sẽ chăm sóc tôi.”
Sau đó những gì thu hoạch được là những bình luận chế giễu áp đảo.
[ Để Gia Uyên xách hành lý, cô không có tay à?]
[Còn chăm sóc nữa, thực sự coi mình là một công chúa nhỏ, tôi cười chết mất...]
Lúc Thời Tiểu Ngư nghĩ trận Tu La Tràng kia đã cảm thấy da đầu tê dại, mặc dù cô kế thừa cơ thể của nguyên chủ, nhưng không muốn kế thừa sự chế nhạo, chỉ muốn giữ sự khiêm tốn để làm việc.
Cho nên, đợi lát nữa lúc phỏng vấn, nếu vẫn gặp những câu hỏi giống như trước, nhất định phải cố gắng tránh trả lời trực tiếp, càng đơn giản càng tốt, nói nhiều lại thành nói hớ, có thể nói ít bao nhiêu thì nói bấy nhiêu.
Thế là đoạn phỏng vấn sau đó đã xuất hiện ...
Q: Chuyến đi lần này, được ở cùng với Kính Gia Uyên, bạn có ý nghĩ gì không?
Thời Tiểu Ngư: “Tôi từ chối trả lời.”
Phụ đề:…
Q: Được rồi, chúng ta đổi sang câu hỏi khác, ngày đầu tiên đi xa, bạn cảm thấy Kính Gia Uyên là người như thế nào?
Thời Tiểu Ngư: “Rất tốt.”
Phụ đề: Thực ra bạn có thể nói nhiều hơn một chút.
Q: Vào ngày đầu tiên bởi vì chuyện phòng ở có vấn đề, Kính Gia Uyên đã đề xuất muốn ở trong đại sảnh, bạn đã nghĩ gì thế?
Thời Tiểu Ngư cảm thấy, chuyện này sẽ kéo dài mãi không dứt, cô không nhịn được chắp tay cầu xin: “Cầu xin các anh đừng dây dưa với tôi nữa được không...”
Phụ đề: Hôm nay là một ngày phỏng vấn đến nỗi làm người ta suy sụp…
Thấy vậy, một số người qua đường không nhịn được bật cười.
[Vị khách mời này là ai thế? Có hơi đáng yêu đấy, vẻ ngoài ưa nhìn tính cách lại còn dễ thương.]
[Má ơi đây là hố đen phỏng vấn nào vậy, người phỏng vấn hoàn toàn sụp đổ rồi ha ha ha.]
[Tôi thích khách mời này.]
...