[Thập Niên 90] Nữ Phượng Hoàng

Chương 229: Chương 229: Nghỉ phép, chụp ảnh cưới (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hạ Thanh thường nghe mấy lời khách sáo như vậy, giống như ‘mỹ nam’ và ‘mỹ nữ’ ở đời sau, nhưng vẫn lịch sự cảm ơn đối phương.

Nhiếp ảnh gia mang theo trang phục, để Hạ Thanh chọn đồ trước, còn quần áo của Cố Nguy thì do anh tự chuẩn bị. Hiện tại đang là buổi trưa, bên ngoài rất nóng, không thích hợp để chụp ảnh, đợi đến chạng vạng mới có thể tiến hành.

“Anh có muốn đi cùng em không?”

Cố Nguy định nói đồng ý, nhưng Hạ Thanh lại đổi ý.

“Thôi anh vẫn nên đừng đi, thử quần áo tốn thời gian lắm, đợi em cho anh một bất ngờ.”

“Được, anh sẽ đợi.”

Anh dịu dàng xoa đầu Hạ Thanh, nhìn cô rời đi cùng chuyên gia trang điểm.

“Tổng giám đốc Cố thật dịu dàng, đàn ông trẻ tuổi lại đẹp trai hiền lành như vậy không nhiều đâu.”

“Đương nhiên, tổng giám đốc Trình cũng không tệ, hai chị em họ ai cũng biết chọn chồng.”

Chuyên gia trang điểm đẩy giá treo ra, trên giá treo khoảng mười chiếc váy cưới, sườn xám và váy. Hạ Thanh xem từng chiếc một, chọn ra ba chiếc theo phong cách cổ điển.

“Chỉ chọn ba chiếc này? Cô đúng là có mắt nhìn, ba chiếc váy này đều được mượn từ thương hiệu đấy, cũng bởi vì cô nên tôi mới bỏ được.”

Lời của chuyên gia trang điểm nửa thật nửa giả, bộ quần áo đó đúng là đồ mượn, nhưng không phải dành riêng cho Hạ Thanh, chỉ có thể nói là trùng hợp thôi. Nguyên nhân khiến họ mang ra ngoài hoàn toàn là dựa vào mặt mũi của khách hàng là Cố Nguy, nếu quần áo có bất kì lỗi gì thì họ phải bồi thường tiền.

Chuyên gia trang điểm không có khả năng mua bán lỗ vốn, lần này chụp ảnh cưới cho Hạ Thanh, ngoài bao ăn bao ở còn có tiền lương hơn một vạn, đúng là chuyện tốt.

Sau khi chọn trang phục xong, chuyên viên trang điểm giúp Hạ Thanh thử vài kiểu trang điểm, lúc đầu trang điểm hơi đậm, Hạ Thanh không hài lòng lắm.

“Nếu không tôi thử một kiểu rồi cô xem có thích hợp không.”

Chuyên gia trang điểm gật đầu đồng ý: “Được thôi, không thành vấn đề.”

Chẳng qua đối phương lại không tin Hạ Thanh có thể trang điểm đẹp đễn mức nào. Bởi vì kỹ thuật trang điểm của cô ấy là đặc biệt đi học ở Quảng Châu, rất được ưu chuộng bên Hồng Kông đấy.

Sau khi tẩy trang xong, Hạ Thanh tự trang điểm cô dâu phổ biến của đời sau. Lớp nền màu nude, mắt đánh hồng phấn, lông mày mảnh, môi cánh hoa, mang cảm giác hoài cổ, đẹp nhưng không quá lộng lẫy, nhìn rất thanh lịch.

Chuyên gia trang điểm vẫn đang theo dõi, Hạ Thanh họa được nửa mặt đã khiến cô ấy kinh ngạc. Khi trang điểm gần xong còn khiến cô ấy vô cùng khiếp sợ.

“Đẹp quá! Cô đang trang điểm kiểu gì vậy, hình như kiểu này tôi chưa thấy bao giờ thì phải?”

Hạ Thanh cười ngọt ngào: “Đây là kiểu trang điểm cô dâu mà tôi luôn ấp ủ.”

Chuyên gia trang điểm nghi ngờ hỏi: “Đây là cách trang điểm cô tự nghĩ ra à? Thật sự quá quá, còn rất phù hợp với phong cảnh bờ biển.”

Hạ Thanh phủ nhận là bản thân cô tự sáng tạo, chỉ bảo: “Là do một người bạn của tôi nghiên cứu ra, tôi thấy hay nên đã học theo.”

Chuyên gia trang điểm gật đầu: “Vậy thì bạn của cô quá giỏi.”

Cô ấy lại hỏi: “Bạn của cô cũng là chuyên gia trang điểm phải không?”

“Không, cô ấy chỉ là một sinh viên bình thường như tôi thôi.”

Chuyên gia trang điểm đã lấy hết can đảm hỏi: “Vậy thì... Sau này tôi có thể mượn phương pháp trang điểm này có được không? Tôi sẽ trả học phí để học nó.”

Hạ Thanh mỉm cười: “Cô có thể sử dụng nếu cô nghĩ nó phù hợp, thật ra các trang điểm cũng thay đổi theo thời gian, ăn theo trào lưu thịnh hành nên mỗi năm đều đổi mới.”

Chuyên gia trang điểm ngay lập tức cảm thấy Hạ Thanh là một người đáng để gặp gỡ, nhiều quan điểm của họ rất giống nhau.

Mọi người ăn trưa tại nhà hàng, sau khi ăn xong, họ trở về phòng nghỉ trưa, hẹn ba giờ bắt đầu trang điểm.

Sau khi đưa Hạ Thanh trở về phòng, Cố Nguy không rời đi mà kéo cô nằm trên giường cùng mìng.

“Cùng chợp mắt nghỉ ngời chút, yên tâm đi, anh sẽ không làm gì đâu.”

Hạ Thanh đỏ mặt nằm bên cạnh anh, anh duỗi tay ôm lấy Hạ Thanh, kéo cô lại gần hơn.

“Anh mới nói là không làm gì mà?”

“Anh đã làm gì đâu nhỉ? Chỉ là ôm em thôi mà?”

Hạ Thanh nhìn anh chằm chằm, có lý do để nghi ngờ rằng anh đang nói dóc nhưng không có thêm bằng chứng trực tiếp nào hết.

Anh mỉm cười, đứng dậy đè xuống người cô, ngón tay vuốt ve lên mặt cô, cười khúc khích nói: “Như vậy mới tính chứ.”

Nói xong, anh hôn lên môi của cô.

Sau khi kết thúc, tóc Hạ Thanh đã xõa tung, môi ửng hồng, Cố Nguy suýt nữa đã không kiềm chế được bản thân mà làm cái gì với cô rồi.

“Ngủ đi, đến giờ anh sẽ gọi em dậy.”

Khi Hạ Thanh trang điểm và mặc váy cưới, nói không ngoa Cố Nguy vô cùng ngạc nhiên, trong lòng như nổ tung từng trận bong bóng màu hồng phấn.

Váy cưới của Hạ Thanh là một chiếc váy cưới lệch vai với phần thân trên vừa vặn, phần dưới là quần lụa mỏng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.