Đánh giá: 6.8/10 từ 44 lượt
Anh Ngụy ấy, nhân vật phong vân
Ngụy Sở hơn chúng ta hai khóa ấy, anh Ngụy phong độ có thừa ấy, kỳ nào cũng
được học bổng hạng nhất ấy, hội trưởng hội học sinh đẹp trai nhất của đại học A
ấy, nghe nói hiện giờ anh ấy tự mình gây dựng một công ty riêng, trở thành nhân
vật tiêu biểu tốt nghiệp từ trường chúng ta.
Trần Nguyệt cứ một lần
“ấy” là lại chọc Tô Nhạc một cái, cô hất móng vuốt của Trần Nguyệt ra, “Ngụy
Sở, tớ còn là Yên Triệu** đây.”
Day day chỗ bị chọc đau, cô bình tĩnh lạnh nhạt mở miệng: “Tớ không biết tên
này, Nguyệt Nguyệt bé nhỏ, quá mê trai sẽ ảnh hưởng đến hình tượng.”
Tô Nhạc an ủi vỗ vai Trần
Nguyệt: “Được rồi, ngoan, đừng nghĩ tới trai đẹp nữa. Ngày mai, tớ cùng cậu đi
mua quần áo, được rồi chứ.” Trần Nguyệt yên lặng,
liếc mắt nhìn Tô Nhạc, nằm xuống, đắp chăn, nhắm mắt, động tác liền mạch lưu
loát.
Bình luận truyện