Đánh giá: 9.4/10 từ 5 lượt
" Nhất định phải bắt được, người đầu tiên phát hiện ra sẽcó cơ hội tiếp cận phục vụ điện hạ. Tuyệt đối không được mảy may tổn thương đến thái tử bằng không một khi điệnhạ đã nổi giận thì người chịu thiệt đầu tiên chính là tướngsĩ chúng ta!"
" Tuân lệnh!" Mọi người kích động hô to.
Diêm Liệt chỉ huy quân truy bắt toàn thành.Trong bụi cây, thấp thoáng mái tóc bù xù ló ra, đầu cắmđầy cỏ, lệ đổ vòng quanh, hai tay che ngực, thật là đaukhổ muốn chết! Nàng đúng là cầm lòng chẳng đặng, lại lénlút nhìn sắc mặt mỹ nam, bàn tay trong ống tay áo co vàoduỗi ra, làm gì đến mức phải huy động nhiều người nhưthế? Có phô trương quá không?!
Vừa kịp ló đầu ra, một cỗ khí tức mạnh mẽ từ sau lưngtruyền đến!
" Ầm!" Tiếng nổ rung trời, nàng nhanh chóng nhảy lên,bên chân đất văng tung tóe, tạo thành một hố lớn!
Nghiêng đầu nhìn nam nhân tuấn mỹ đang nén tức giận,cười khan một tiếng: " Ha ha, nhiếp chính vương điện hạ,ngài... "
" Ầm!" hắn giơ tay lên, đất dưới chân tiếp tục văng tungtóe, nam nhân giọng nói băng lãnh trầm thấp áp lực bứcngười: " Tay nào sờ soạng mỹ nam tử?"
Nàng nhảy lên lần nữa, điên cuồng xua tay, vội vàng ngụybiện: " không có! Tuyệt đối không có, ta sớm đã khôngnhớ chuyện của quá khứ... "
" Ầm!", " Ầm!!"
Tiếp sau đó chỉ thấy tiếng khóc bi phẫn: " Con mẹ nó!Phượng Vô Trù, ngươi..đánh nhau chính là đánh nhau,thích thì tự ngươi một mình tự sướng đi! Khốn khiếp,buông tay, ông đây là nam nhân! Khốn kiếp! Cút ngay,ông còn chưa lấy vợ mà...!
Bình luận truyện