Đánh giá: 0.0/10 từ 0 lượt
Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Mỹ thực, Niên đại văn.
Văn án:
Tôn Miểu Miểu là một cô gái xinh đẹp mười dặm tám thôn, cô có gương mặt xinh như hoa, gò má hồng, nụ cười thu hút và đôi mắt sáng như sao.
Nhưng cái này dùng được gì!
Sắp đến tuổi cưới gả liền bị tên hỗn tử hàng xóm để ý, mẹ Miểu Miểu buồn đến khổ, lại buộc phải tạm thời chọn một người con rể. Bát tự của anh khắc khổ, không cha không mẹ, lúc nào mặt cũng lạnh tanh, uy danh vang khắp nơi, nhưng cũng may biết được gốc rễ.
Tôn Miểu Miểu gả cho Hác Tứ Đạo.
********
Sau khi sống lại, Tôn Miểu Miểu nhìn thấy mẹ mình tát Hác Tứ Đạo.
Đôi mắt người đàn ông chứa đầy sự ẩn nhẫn xen lẫn chán ghét, cô sợ thiếu chút nữa xuống giường, vội vàng ôm lấy bắp chân mẹ.
Mẹ ơi! Mẹ biết người mẹ đánh là ai không?
Đời trước.
Qua mấy thập niên, có phóng viên đến phỏng vấn phú thương Hác Tứ Đạo hỏi: Anh cũng không còn trẻ, lúc nào sẽ cân nhắc chuyện kết hôn?
Hác Tứ Đạo ánh mắt âm trầm: Đã có.
Trong ánh mắt anh như có một tia lửa, thoáng qua rồi biến mất.
Hác Tứ Đạo vĩnh viễn nhớ đến, mùa hè năm ấy, tiếng ếch nhái kêu trong ao.
Trên đồng, một cô gái nhỏ xinh đẹp giản dị, tay cầm bông lúa, vui vẻ giơ lên cho anh nhìn:
Anh Tứ Đạo, em nhặt được rất nhiều, ngày mai có thể làm bánh cho anh ăn.
Anh không phải đói bụng nữa rồi.
Lúc còn trẻ hết sức lông bông không hiểu chuyện, còn có rất nhiều lời yêu chưa kịp nói cùng cô.
Gợi ý:
1. Đời trước nữ chính mệnh yểu chết sớm, đời này sống lâu trăm tuổi.
2. Nam chính không trọng sinh, không biết hậu sự.
3. Làm giàu, chuyện nhà, làm ruộng.
Bình luận truyện