Đánh giá: 7.5/10 từ 1 lượt
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cận đại, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên việt, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên nhanh, Chủ công, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, 1v1
Bản gốc: hoàn thành (75 chính văn+3 phiên ngoại)
Editor: My
Văn Án:
Ám sát các chi thất của tinh tế không thành, Giang Dã bị bắt và lưu đày. Anh vô tình xuyên đến một phòng phát sóng trực tiếp, phải hoàn thành nhiệm vụ được giao mới có thể trở lại thế giới của mình.
Hệ thống: "Lần này người nhập vai phản diện, hành hạ vai chính."
Giang Dã: "Nghề cũ."
Hệ thống: "Kết cục chính là tử vong."
Giang Dã: "Ừ."
Hệ thống: "Người nhớ giữ tính cách thiết lập bàn đầu, Mary Sue dạo này đang rất được ưa chuộng, người xem sẽ cho điểm thưởng cao."
Giang Dã gật đầu, chỉ nhớ nửa đoạn sau.
Trong thế giới đầu tiên, anh đấu với tang thi vương, thành công cướp đất diễn của tất cả mọi người, thu hoạch một tang thi nhỏ làm nhân vật chính.
Anh đối với tang thi nhỏ dùng mọi cách đùa bỡn, vênh mặt hất hàm sai khiến, làm mọi cách tồi tệ nhất.
Trong lần bị tang thi bao vây, vì bảo vệ bản thân mà đẩy tang thi nhỏ xuống vách đá, không quay đầu lại xoay người rời đi.
Số người trong phòng phát sóng trực tiếp đã tăng gấp bội, những lời mắng nhiếc không ngớt, hệ thống lặp đi lặp lại điểm bị rớt trong tai.
Giang Dã thần sắc bình tĩnh, quỳ xuống dưới chân tang thi nhỏ, thâm tình nói: "Anh sai rồi, em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được, nhưng đừng rời bỏ anh."
Thay tang thi nhỏ chặn đạn quân địch, Giang Dã bóp vỡ túi máu gà trong áo, trong mắt tràn đầy nhu tình: "Nếu như anh chết, em có thể tha thứ cho anh hay không?"
Điểm số đang cọ cọ đi lên, làn đạn bão táp ——
[ A! Ở chung một chỗ! ]
[ Đồng ý với tui đừng ngược ẻm nữa được không?! ]
Chỉ có hệ thống biết, toàn là diễn, mẹ nó toàn là diễn.
Mỗi thế giới Giang Dã trãi qua nhân vật chính đều tan vỡ.
Gỡ mìn:
1. Chủ công, sủng lẫn nhau, chỉ chấp nhận một người.
2. Thế giới thứ hai công là lão đại giả nữ trang, HE.
3. Kinh nghiệm mắng chửi của làn đạn tăng lên, thế giới thứ nhất mắng công không não, sau này sẽ thay đổi thái độ.
4. Nếu lọt phải hố, trước tiên xin lỗi, hành văn tiểu học, không logic, bỏ truyện không cần thông báo.
Ấn tượng ban đầu của khán giả đối với công là tên tội phạm bị giam vào ngục, lấy góc độ của một người xa lạ nhìn vào đầu tiên sẽ không thích ảnh, công muốn ám sát hoàng tử của bọn họ, khán giả làm sao cảm thấy ảnh đúng được?
Đầu tiên khán giả chỉ dựa vào những lời vô căn cứ để chửi ảnh, ở thế giới sau mới thay đổi cái nhìn về ảnh, mấy lời chỉ trích trong mắt ảnh không tính là quan trọng, chỉ cần cảm thấy mình làm đúng là được, lấy mị lực của bản thân mà hấn dẫn người xem.
Không thích trưởng thành, không thích chia ly thì đừng xem, không chịu được công bị chút ủy khuất đừng xem.
Nội dung nhãn mác: Tình hữu độc chung, ông trời tác hợp, hệ thống, xuyên nhanh
Từ ngữ mấu chốt: Nhân vật chính: Giang Dã ┃ vai phụ: ┃ khác:
Giới thiệu ngắn gọn: Nhân vật chính ta công lược đều điên cuồng.
Lập ý: Mỗi một người đều là nhân vật chính trong thế giới của mình.
Editor: Nhìn sơ thì có bốn thế giới, vì tui vừa edit vừa đọc nên không có gì nhiều để kể, ờ có đọc trước cũng không kể =))).
Còn thịt thà gì đó tác giả vẫn cho miếng nước canh để húp, đại loại là mấy cảnh hôn hay mấy cảnh vờn nhau trước khi lâm trận còn chi tiết thì tui chưa thấy.
Thế giới thứ nhất: Người lạ.
Thế giới thứ hai: Xã hội không tưởng.
Utopia (tiếng Hy Lạp: οὐτόπος, phiên âm: outópos), là một cộng đồng hoặc xã hội gần lý tưởng hoặc hoàn hảo trên mọi mặt. Thuật ngữ "Utopia" lần đầu tiên được một vị linh mục người Anh tên là Sir Thomas More sử dụng trong cuốn sách cùng tên "Utopia" của ông (bằng tiếng Latin) trong đó miêu tả mô hình xã hội trên một hòn đảo giả tưởng ở Đại Tây Dương. "Utopia" thường xuất hiện với một chủ đề tách biệt trong văn học giả tưởng. Một số cộng đồng có ý định kiến tạo xã hội lý tưởng cũng sử dụng thuật ngữ này. (Theo Wikipedia)
Nói nôn na là một xã hội con người sống trong thiên nhiên sống dựa thiên nhiên, mọi quyết định liên quan đến kinh tế, chính trị điều do người dân lựa chọn quyết định. Ở đó, mọi người sống với nhau bình đẳng, không có tư hữu, không có giàu nghèo, tất cả cùng lao động và cùng hưởng hạnh phúc.
Thế giới thứ ba: Nốt ruồi chu sa.
Chu sa chí tiếng trung là 朱砂痣: Nốt ruồi chu sa
Bạch nguyệt quang tiếng trung là 白月光: Ánh trăng sáng
Bạch nguyệt quang và chu sa chí là hai hình ảnh nổi tiếng xuất hiện ban đầu trong tiểu thuyết "Hoa hồng đỏ, hoa hồng trắng" của tác giả Trương Ái Linh. Theo ngôn ngữ mạng Trung Quốc, bạch nguyệt quang ám chỉ người mình ái mộ nhưng không được ở bên, giống như mặt trăng rất sáng ta có thể nhìn thấy ngay trước mắt nhưng lại rất xa không thể với tới. Còn chu sa chí chỉ người đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người khác giống như khi bạn nhìn vào khuôn mặt của một ai đó nếu có họ có một nốt ruồi son thì có thể sẽ khiến bạn phải nhớ mãi về đặc điểm đó.
Bạch Nguyệt Quang đơn giản là muốn có mà không được.
Nốt chu sa đơn giản là có được nhưng không biết giữ.
Bình luận truyện