Đánh giá: 5.5/10 từ 2 lượt
Người ta nói Âm phủ là có thật, con người chết rồi, thân xác thối rữa, nhưng hồn sẽ được đưa xuống nơi đó.
Bất cứ ai cũng phải đến đây, con đường dẫn xuống Âm phủ còn gọi là Hoàng tuyền... Cuối đường là sông Vong Xuyên.
Ven bờ Vong Xuyên có đá tam sinh, có Vọng Hương đài. Bắc qua sông là cầu Nại Hà.
Có một cái chòi nhỏ ở đầu câu, tên là Vong Đài, đó là nơi của Mạnh Bà.
Mạnh Bà là người phụ trách nấu canh cho quỷ hồn, người ta vẫn nói uống canh Mạnh Bà, xóa bỏ hết thảy, hỉ nộ ái ố, đều có thể quên đi để đầu thai chuyển kiếp.
Ba chén canh., quên hết tất cả
"Lục Thần, tôi yêu anh... còn anh thì sao? Tôi chết đi rồi anh có vui không?"
Đó là câu nói cuối cùng của Hiểu Thanh khi uống chén canh thứ 3
Kiếp trước cô vì hắn mà chết
Kiếp này cô thề sẽ bắt hắn trả giá
Bình luận truyện