Đánh giá: 9.0/10 từ 1 lượt
Tên Hán Việt: Chanh hoa
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Nhẹ nhàng, Đô thị tình duyên, Thiên chi kiêu tử, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chức nghiệp tinh anh
Edit: Khiija
Văn án
1. Lần đầu tiên Lục Gia Ngọc nhìn thấy Vưu Cẩn Vi, cô đang đứng cạnh một bức tường trắng dài trên hành lang.
Mỹ nhân bên khung cảnh cổ kính, tóc đen như mực buông xõa, rũ qua vai, nổi bật chiếc cổ thon mảnh trắng ngần, mười ngón tay dài cầm hoa lụa, một khung cảnh tươi mát, thanh tân, làm người nghĩ đến những quả mơ non tắm mình sau mưa.
Lục Gia Ngọc bị khơi lên hứng thú, nói vớ bạn bè mình, tôi phải có được cô ấy.
Nhà họ Lục là thế gia lâu năm, thanh danh vang dội
Duy có đời này, lòi ra một Lục Gia Ngọc ăn chơi trác táng, ngang ngược bất kham. Chỉ cần là thứ khiến anh để ý, anh chắc chắn phải có được.
2. Chưa đầy một tháng sau, Vưu Cẩn Vi quả nhiên đã rơi vào tay anh.
Mọi người cá cược, hứng thú lần này của Lục thiếu gia có thể kéo dài được bao lâu, mười ngày, một tháng hay ba tháng, cuối cùng Lục Gia Ngọc tùy ý ném chiếc đồng hồ trên tay xuống bàn, ngả ngớn cười: "Nửa năm."
Kỳ hạn nửa năm vừa đến, Vưu Cẩn Vi liền lên tiếng đuổi khách: "Lục Gia Ngọc, anh nên dọn đi rồi."
Ngày đầu tiên sau kỳ hạn, anh nhăn mày: "Chân anh đau."
Ngày thứ hai, anh lại ôm ngực: "An tức ngực."
Ngày thứ ba, anh...Anh bị đóng gói với đống đồ ném ra khỏi nhà.
Lục Gia Ngọc ngồi xổm ở cổng trên cổ đeo tấm thẻ: Lục Gia Ngọc, bị lạc mất chủ, nếu nhặt được vui lòng nói cho người phụ nữ nhẫn tâm đó rằng bạn đã gặp được tôi.
Mọi người vui vẻ đến hóng chuyện, Lục Gia Ngọc bị phụ nữ vứt bỏ!!!
Bình luận truyện