Đánh giá: 8.1/10 từ 23 lượt
“Em có biết lúc hoa anh đào sắp tàn, anh thấy môi em
khẽ cười, qua nhiều năm như vậy, anh vẫn nhớ rõ lần đầu tiên gặp gỡ thật giống
như một bức tranh, tại cây anh đào đó, chợt nhớ lại từng chuyện đã trải qua,
nhưng chỉ sợ mọi thứ đã thay đổi; thế giới này, nếu như thật sự có hai từ “nếu
như” thì có thể làm lại một lần nữa, như vậy anh chỉ mong em nhớ, nụ cười dưới
cây anh đào kia.”
Dưới tàng cây hoa anh đào, cái bóng dáng quen thuộc kia, thân thể cao lớn đangở trong khu vườn, hắn hơi hơi ngẩng đầu, tựa hồ đang nhìn cây anh đào, hoặc như là trầm tư, bên môi hơi hơi gợi lên, lẳng lặng , giống như bức tranh trong các bộ truyện tranh, hoàn mỹ không gì sánh bằng ...
Mối thù giết cha những ân oán trong thế giới ngầm đã làm rào cản ngăn cách hai trái tim lại với nhau. Đâu mới là hạnh phúc thật sự của họ.
Bình luận truyện