Đánh giá: 8.0/10 từ 1 lượt
Tên khác: Tang thi hoàng đích gia dưỡng miêu
Tác giả: Thủy Sam
Biên tập: R
Thể loại: Trọng sinh, tận thế, chủng điền văn, điềm văn, chủ thụ, tùy thân không gian, thụ biến thành mèo.
Số chương: 95 chương + 2PN
Văn án
Mạt thế, tận thế.
Thế giới đã ở trên bờ vực tan vỡ.
Mà khi toàn thế giới đều là tang thi, thì một con mèo nhỏ có thể làm gì?
Phương Hòa ở trong phòng thí nghiệm mười ba năm, chết đi và trọng sinh thành một bé mèo mới hai tháng tuổi.
Hắn đang nghiêm túc ôm cá khô, suy nghĩ nhân sinh, à không miêu sinh của mình sẽ đi như thế nào.
Sau đó tới nửa đêm, hắn dùng móng vẽ lên trên tường mấy chữ.
Cứ ngỡ tên sen đi về sẽ mang theo vật tư và cá khô cho mình, ai ngờ mới ngày đầu tiên mạt thế, hắn lại biến thành một con tang thi.
Phương Hoà:??!!
Phản ứng đầu tiên của Phương Hòa chính là phải trốn thôi.
Ơ kìa? Đừng sờ đuôi của ta, đừng gãi tai ta, cằm cũng không được gãi.
"Con sen ơi, tui hơi đói rồi đó. "
1. Chủ thụ, ngọt ngọt ngọt.
2. Cơ không gian, có hoá hình.
Nội dung sơ lược: Trọng sinh, tận thế chủng điền văn, điềm văn.
Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Phương Hòa, Lê Chấn ┃ vai phụ: ┃ cái khác: Chủ thụ, ảo tưởng tương lai
Kim bài biên tập đề cử:
Tận thế năm thứ mười ba năm, Phương Hòa bị nhốt trong phòng thí nghiệm, chết rồi thì biến thành mèo con mới hai tháng tuổi, về tới trước tận thế ba ngày. Phương Hòa biết tận thế sắp đến, quyết định nhắc nhở con sen tốt bụng của mình – Lê Chấn, ví dụ như là lúc đêm khuya vẽ mấy cái lời nhắc đỏ như máu lên trên tường làm cảnh báo, mong Lê Chấn sớm chuẩn bị vật tư. Ai mà nghĩ tới Lê Chấn lại ngay ngày thứ nhất tận thế biến thành tang thi cmnl, lúc thì thông minh vô địch lúc lại ngu nghếch làm người ta muốn đấm. Từ đó mèo con Phương Hoà chưa có tí kinh nghiệm xã hội mỗi tay một việc, vừa lo đi tìm vật tư nuôi con sen, vừa ngăn con sen Lê Chấn ăn thịt người, lại còn phải nghĩ biện pháp làm cho hắn khôi phục ý thức và nhân tính.
Tình tiết phát triển chặt chẽ, nội dung mới mẻ độc đáo, thời gian đầu vai thụ chính Phương Hòa thân là một con mèo vừa muốn thu tập vật tư, còn muốn chăm sóc Lê Chấn đã tang thi hóa, vật nuôi với thân phận chủ nuôi xoay ngược lại, là một điểm khá lạ của tác phẩm. Vai công chính Lê Chấn tuy rằng ý thức xơ cứng nhưng vẫn không quên giúp mèo nhỏ dự trữ cá khô, tình cảm sủng nịch lộ rõ trên mặt, một người ( hoặc tang thi?) một mèo hỗ động phát triển vô cùng thú vị. Đây vừa là một phần tận thế văn khiến người căng thẳng, mà cũng là một đoạn chuyện xưa "Ngọt sủng" khiến người ấm lòng.
Bình luận truyện