Đánh giá: 10.0/10 từ 1 lượt
Tô san 24 tuổi, chưa lập gia đình, là một nhân viên ngân hàng tín dụng. Mỗi ngày làm việc từ chín giờ sáng đến
năm giờ chiều, mỗi tuần năm ngày, chưa kể đến khoảng tiền trợ cấp đặc
biệt lãnh theo lương, cũng coi như tạm đáp ứng được nàng một cuộc sống
có phần thoải mái. Một nghề nghiệp tiêu chuẩn của phụ nữ thành phố.
Ra tới cửa Tô San vội vã bước thẳng về
hướng trạm xe. Cách ngã tư đường, mắt thấy chuyến xe 417 nàng thường
ngồi đang chậm rãi khởi động rời trạm, nàng vội vàng đuổi theo gọi: “Chờ một chút.” Nàng không để ý đến phía sau lưng có một chiếc ô tô nhỏ màu
đen đang ào ào phóng tới…Ầm...
Tô San mới được cứu sống, nhất thời hoảng loạn, một tiếng cũng không đáp lại được hai nàng. Chỉ là một mặt xoa
xoa cổ họng bị thương, một mặt ngây ngây ngơ ngơ đảo mắt nhìn cảnh tượng trước mắt. Đây là nơi nào? Đây là nơi nào? Ta không phải là đang nằm mơ chứ!
Bình luận truyện